Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1777


trước sau

Chương 1777:

“Diệp Phi, hai người cuối cùng cũng đến Diệp Phi vừa xuất hi lãnh khốc và đầy âu lo.

“Mau, mau tới xem qua Dương Mạn Lệ đi”

Hàn Hướng Bắc liền bước lên nghênh đón, vẻ mặt “Hôm qua không chỉ vô cùng đau đớn, mà thất khiếu còn bị chảy máu, buổi tối phải uống hai viên thuốc an thần mới ngủ được”

“Vừa nãy bà ấy lại cử động mấy chóng điều trị giúp nhé”

“Nếu không xong, tôi sợ bà ấy không chịu nổi nữa mất”

Xem ra đã sắp tỉnh, anh hãy nhanh Hàn Hướng Bắc cũng được xem là thương nhân thân kinh bách chiến, trải qua vô số chuyện lớn, rốt cuộc vân bị bệnh tình của Dương Mạn Lệ tra tấn tâm lực đến mệt mỏi.

Không có thuốc an thần áp chế, Dương Mạn Lệ chẳng khác nào một bà điên.

Đáng buồn nhất chính là, bà gần như đã miễn dịch với thuốc an thần.

Nghĩ đến việc Dương Mạn Lệ sau khi tỉnh lại sẽ điên cuồng ra sao, Hàn Hướng Bắc đã có một cảm giác tan vỡ không nói nên lời.

Nhìn bộ dạng uể oải của ba, Hàn Tử Thất ít nhiều cũng nảy sinh lòng trắc ẩn, nhẹ nhàng kéo ống tay áo Diệp Phi: “Diệp Phi, qua xem bà ấy đi!”

Diệp Phi bèn gật đầu, không nói gì, tiến lên bắt mạch cho Dương Mạn Lệ, sau năm phút, Diệp Phi thu ngón tay trở về.

“Dùng quá nhiều thuốc an thần, trùng tử không chỉ bắt đầu miễn dịch, mà còn sinh ra phản ứng kích thích đối với nó đấy”

“Khi nó cảm nhận được âm ảnh của thuốc an thần, lập tức sẽ không ngừng vặn vẹo, giấy dụa”

“Thất khiếu bị xuất huyết, tức là đã vỡ mấy mạch máu, may mắn mức độ không nghiêm trọng, cộng thêm có bác sĩ ứng đối kịp thời, bằng không thì ngày hôm qua đã chết vì xuất huyết não rồi: Diệp Phi nhìn về phía Hàn Hướng Bắc: “Nhưng gặp vận khí tốt một lần, không đồng nghĩa là có thể tốt lần hai, nếu như lại bị rách thêm nữa, sinh tử liền khó dò.”

Mấy người Hàn Hướng

Bắc nghe vậy bèn hoảng hốt không thôi, mặc dù có thừa nhận y thuật của Diệp Phi, nhưng vẫn giống như cũ không nghĩ tới, anh lại nói ra tình trạng của Dương Mạn Lệ một cách đơn giản như thế.

Lời Diệp Phi tiết lộ giống hệt như kết quả kiểm tra bên phíaTiến sĩ Ruth cùng bác sĩ Phùng.

Song ngay cả ảnh chụp Diệp Phi cũng chẳng thấy, hoàn toàn chỉ là bắt mạch đơn thuần, điều này không khỏi làm cho đám người Hàn Hướng Bắc khiếp sợ.

Hàn Hướng Bắc cảm khái Diệp Phi thiên phú hơn người, và càng thêm tin tưởng không ít răng việc để Diệp Phi trị liệu cho Dương Mạn Lệ là đúng đắn.

“Đúng vậy, bên tiến sĩ Ruth chấn đoán tình hình bệnh cũng giống như thế”

Hàn Hướng Bắc nhìn chăm chăm vào Diệp Phi: “Chỉ là bọn họ cũng phải bó tay trước vấn đề này, không biết anh có thể điều trị hay không?”

“Có thể!”

Diệp Phi không chút do dự mở mi: .

“Vẫn là câu nói hôm qua, tôi có thể lấy đâu của mình để bảo đảm rằng sẽ chữa trị tốt cho Dương Mạn Lệ, nhưng các ông phải đáp ứng ba điều kiện kia của tôi”

Mí mắt Hàn Tử Thất không kìm được mà co giật, cô lo ba sẽ lại giận tím mặt “Tôi đồng ý!”

Hàn Hướng Bắc nhìn Diệp Phi, sau đó hít thở sâu một hơi Ông dùng tay ra hiệu, Jessica đã lập tức xách một cái rương màu đen đến.

Rương được mở ra, bên trong có một tờ chỉ phiếu cùng một phần văn kiện.

“Điều kiện thứ nhất, mười tỷ”

Hàn Hướng Bắc cầm tờ chỉ phiếu lên, đưa cho Diệp Phi: “Đây là chỉ phiếu tiền mặt của ngân hàng Hối


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện