Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 552


trước sau

Chương 552:

 

Anh ta cảm thấy xót xa thay cho Diệp Phi, vất vả mãi mới phất lên được nhưng chỉ vì xúc phạm đến người xung quanh mà mọi nỗ lực từ trước đến giờ đều đổ sông đổ bể. Và họ chỉ cần mở miệng nói vài từ là có thể bóp chết Diệp Phi.

 

Rác rưởi ơi rác rưởi, đã thấy tai hại chưa.

 

“À, tôi hiểu, tôi hiểu rồi”

 

Giang Thế Hào lại cười vang lên: “Chắc chắn tôi sẽ đập Diệp Phi ra bã, ra tro thì thôi. Tôi phải giúp anh Sở trút nỗi bực này chứ.”

 

Hùng Tử cười một tiếng rồi lại uống một ngụm rượu, không nói thêm gì nữa.

 

Giang Thế Hào ngẩng đầu nhìn về phía người đàn ông miệng nhọn kia rồi gọi: “Thạc Thử!”

 

Thạc Thử vội vàng tiến lên trước: “Vâng ạ”

 

Vẻ mặt của Giang Thế Hào vô cùng hung tợn: “Tạm thời anh đây không đủ sức động đến Hàn Nam Hoa, cũng không đủ sức khiêu khích Tống Hồng Nhan nhưng một tên Diệp Phi thì anh đây có thể giãm chết dễ dàng”

 

“Thạc Thử, cậu mau đi đánh thức quân cờ mà chúng ta chôn ở Trung Hải đi”

 

“Ngay sau khi Hắc Bào Tam Ma đến, chúng ta sẽ giết Diệp Phi và Độc Cô Thương nga lập tức. Cứng rắn, mềm mỏng, minh bạch, ám muội, dùng tất cả mọi biện pháp cho tôi. Tôi muốn cho tất cả mọi người thấy rõ kết cục của kẻ dám khiêu khích Giang Thế Hào này”

 

Vẻ tà ác lóe lên trong đáy mắt anh ta: “Càng phải khiến Tống Hồng Nhan hiểu rõ, nếu tôi đã muốn giết người thì dù là ai cũng không thể chống đỡ nổi”

 

Sau khi thất bại, Giang Thế Hào đã điều chỉnh lại kế hoạch của mình một lần nữa, anh ta quyết định sẽ ra tay với Diệp Phi và Độc Cô Thương, sự khiêu khích này làm cho Tống Hồng Nhan vô cùng phẫn nộ.

 

Sau khi giết chết Diệp Phi và Độc Cô Thương, nếu Hàn Nam Hoa và Tống Hồng Nhan có đủ can đảm để chống trả thì anh ta sẽ xé nát thỏa thuận ngay lập tức và bắt đầu nổi lên sóng gió ở Trung Hải.

 

Thạc Thử vội vàng trả lời bằng giọng cung kính: “Em hiểu rôi.

 

“Diệp Phi, Độc Cô Thương… Đám người Tống Hồng Nhan…các người chờ chết đi”

 

“Ngay cả bản thân mày và những người xung quanh mày, ông đây muốn chúng mày đều phải chết”

 

“Ha ha ha…” Giang Thế Hào cười như điên, sau đó bẻ gãy đầu con rắn xanh rồi ném xác rắn vào bình rượu mà uống ừng ực.

 

Miệng anh ta nhuốm đầy máu…

 

Lúc Giang Thế Hào và Hùng Tử đang lên kế hoạch thì Diệp Phi bị Đường Kỳ Kỳ quấn lấy, rủ rê anh lập tài khoản Vân Âm.

 

Cô gái đó phỏng vấn mấy lần nhưng đều thất bại, không biết thần kinh bị gì mà lại vô cùng hào hứng chơi Vân Âm, lại còn kêu gọi Diệp Phi lập một cái để ủng hộ mình nữa chứ.

 

Diệp Phi không thay đổi được ý định của cô nên đành lập một tài khoản có tên “Bác sĩ nhỏ ở Trung Hải” để ủng hộ.

 

Thấy Đường Kỳ Kỳ chỉ có lác đác vài ba chục người theo dõi thì Diệp Phi không nhịn được cười. Anh bỏ điện thoại xuống rồi đi tắm.

 

Sau khi anh tắm rửa xong xuôi thì leo lên giường ngồi, đột nhiên điện thoại di động rung lên một cái.

 

“Đinh!” Một cuộc gọi video truyền tới.

 

Diệp Phi nghiêng người sang một bên rót nước uống rồi nhấn nút chấp nhận cuộc gọi video.

 

Ngay lập tức, đáy mắt anh sáng rực lên, trong màn hình điện thoại di động, Tống Hống Nhan đang lười biếng nằm trong một bồn tắm đầy sữa tươi.

 

Eo cô ta rất nhỏ, chân vừa thon lại vừa dài.

 

Da cô ta trắng sáng như một thước vải sa tanh, cô ta khế nâng đôi bàn chân nhỏ nhắn lên, để lộ những ngón chân trong suốt long lanh như pha lê tỏa sáng.

 

Và điều khiến Diệp Phi cảm thấy nóng nhất chính là màu son môi của Tống Hồng Nhan. Cô ta tô son đỏ, lại còn là màu son quyến rũ nhất nữa.

 

Miệng của người phụ nữ đó vừa mỏng vừa nhỏ nhắn, trong khung cảnh tranh sáng tranh tối thì màu son đỏ đẹp đẽ ấy như đánh thẳng vào thị giác người ta.

 

Hơi thở của Diệp Phi trở nên gấp gáp.

 

Tống Hồng Nhan hơi xê dịch hai chân.

 

“Phụt!”

 

Diệp Phi phun hết nước trong miệng ra ngoài.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện