Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 594


trước sau

Chương 594:

 

Tuy nhiên mặc dù tâm trí của Diệp Phi đầy ắp những ý tưởng khác nhau, nhưng cuối cùng anh cũng không dám bước vào để trộm làm gì cả.

 

Nếu Đường Nhược Tuyết chỉ quên khóa cửa, mà anh lại dám chạy vào thì đó sẽ là một thảm họa.

 

Đêm đó, Diệp Phi ngủ không yên giấc, mãi đến rạng sáng mới chợp mắt, lúc anh tỉnh dậy, thì đã hơn chín giờ.

 

Anh phát hiện Đường Nhược Tuyết đã rời đi, trên gương của bồn rửa mặt, thì anh lại phát hiện trên đó có viết “Không bằng cầm thú” bốn chữ.

 

Diệp Phi suýt chút nữa đánh chính mình hai cái.

 

Diệp Phi muốn quay trở lại Phòng khám Kim Chi Lâm sau khi rửa sạch bữa sáng, nhưng cuối cùng anh ấy đã nhận hợp đồng và đến công ty Thiên Đường.

 

Hôm nay là ban giám đốc công ty Thiên Đường, Diệp Phi không muốn Đường Nhược Tuyết bị bắt nạt, dù muốn thoát ra, cũng phải đi trong kiêu ngạo … 9h40 sáng, trong phòng họp đa chức năng, của công ty Thiên Đường, có 16 người đang ngồi.

 

Ngoài các thành viên hội đồng quản trị, nhiều cổ đông khác nhau cũng đến tham dự.

 

Những người này về cơ bản là thành viên của gia đình nhà họ Đường, và 60% trong số họ đã bay từ Long Đô qua đêm, và họ được coi là những con sâu hút máu của Công ty Thiên Đường.

 

Đường Nhược Tuyết đưa thư ký đến phòng họp, nhưng cô lại thấy vị trí chủ tịch đã người bị chiếm.

 

Đường Thi Yến gác chân lên.

 

Cô ta mặc chiếc áo sơ mi của Givenchy, tất của Chanel, và nước hoa Queen Street, đã tôn lên vẻ đẹp của Đường Thi Yến vừa gợi cảm, lại vừa không mất khí thế.

 

Lúc nhón chân khiêu khích, trông cô ta rất hấp dẫn ánh mắt mọi người xung quanh.

 

“Đường Nhược Tuyết, hôm nay cô không những không xuất hiện trước, để tham gia cuộc họp mở rộng của hội đồng quản trị, mà cô còn đến muộn 15 phút”

 

Nhìn thấy Đường Nhược Tuyết và thư ký xuất hiện, Đường Thi Yến lắc lắc chiếc Patek Philippe trên cổ tay của cô ta: “Cô có thái độ như vậy, chẳng trách vừa không làm công ty lớn hơn quy mô của công ty, lại vừa không kiếm được tiền”

 

“Nói xem, tại sao cuộc họp hôm nay quan trọng như vậy, cô lại đến trễ, và để mọi người lãng phí thời gian chờ đợi cô. “

 

Đường Thi Yến hất cằm lên, và hỏi Đường Nhược Tuyết với vẻ mặt khó chịu.

 

“Đúng vậy, là chủ tịch của Thiên Đường lại đến muộn cuộc họp, điều đó thật đáng xấu hổ”

 

“Nếu các công ty khác biết chủ tịch không có tí kỷ luật như vậy, họ nhất định sẽ từ chối hợp tác với công ty Thiên Đường”

 

“Chẳng trách hiệu suất kiếm lợi nhuận của công ty càng ngày càng kém, lợi nhuận mà chúng ta nhận được ngày càng ít, hóa ra là chủ tịch không quan tâm”

 

“Cải cách, phải cải tổ lại, nếu không công ty sẽ phá sản …”

 

Mấy chục cổ đông và giám đốc nhà họ Đường cũng đang bàn tán xôn xao, và hò hét thảo phạt Đường Nhược Tuyết.

 

Đường Nhược Tuyết phớt lờ những điều này và nhàn nhạt nói: ‘Khai họp đi”

 

Đường Thi Yến giọng điệu vẫn thẳng thừng, cô ta cố ý gây chuyện nói: “Tôi đang hỏi cô, sao cô lại đến muộn? Đừng cố gắng chuyển hướng chủ đề khỏi chuyện tôi hỏi. “

 

Cô ta cắn chặt Đường Nhược Tuyết nói: ” Cuộc họp bắt đầu lúc 9:30, cô lại đến lúc 9:45, cô rốt cuộc là có ý gì?”

 

“Đường Thi Yến, cô không thể thôi làm loạn lên được sao?”

 

Đến lúc này hai người đã xé rách mặt, Đường Nhược Tuyết cô cũng không muốn làm quả hồng mềm cho người ta nắn bóp: “Đầu tiên, là về thời gian của cuộc họp hôm nay, cô đã nói với tôi là nó bắt đầu lúc mười giờ, và bây giờ cô ạ ng nó bắt đầu lúc chín giờ rưỡi, hoặc là cô nhầm, hoặc là cô cố ý lừa dối tôi.”

 

“Đừng ngụy biện, tôi có bút ghi âm trong tay, bất cứ lúc nào tôi cũng có thể mở cho mọi người nghe.”

 

Khuôn mặt xinh đẹp của Đường Thi Yến thay đổi khi cô ta nghe những lời đó, ánh mắt cô ta tràn đầy oán hận, cô ta không ngờ Đường Nhược Tuyết lại giảo hoạt như vậy, vậy mà cô đã ghi âm lại lời thông báo của cô ta.

 

“Thứ hai, Công ty Thiên Đường đã gia tăng tài sản từ 100 triệu nhân dân tệ lên 3 tỷ nhân dân tệ.”

 

“Dù trừ đi 60% số nợ, thì cũng thu được 1,2 tỷ”.

 

Đường Nhược Tuyết tiếp tục làm khó: “Từ một trăm triệu mà tôi kiếm được 1,2 tỷ, chưa kể lợi nhuận được chia, cô có thấy xấu hổ khi nói rằng công ty không phát triển và không kiếm được tiền không?”

 

“Thứ ba, bây giờ cô cũng không phải là chủ tịch, tốt hơn là cô nên ngồi lại vị trí phó giám đốc của mình”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện