Thấy Dương Thanh đi lên võ đài, tất cả đều ngây ra, ngay cả Khương Long Phi cũng cực kì khϊế͙p͙ sợ.
"Thưa bố, cậu Thanh định làm gì vậy?"
Khương Long Phi ngơ ngác nhìn về phía Dương Thanh, hỏi Khương Hùng.
Khương Hùng hơi nhếch mép, nở một nụ cười tự tin: "Có cậu Thanh ra tay, thắng bại đã định rồi!"
"Chủ gia tộc, như thế này là sao, ông không có người dùng được nữa à?"
Chủ nhánh ba ngây ra một lát, sau đó cười phá lên: "Nếu thật là như vậy thì cứ nói với tôi một tiếng, tôi có thể cho ông mượn vài người".
Chủ nhánh hai cũng cười nói: "Nhánh hai cũng sẵn lòng cho mượn vài người đấy".
Các chủ nhánh khác tuy cũng rất kinh ngạc, không hiểu vì sao Khương Hùng lại để Dương Thanh lên võ đài, nhưng vì không biết rõ năng lực của Dương Thanh đến đâu, lại e ngại uy thế của Khương Hùng nên chỉ im lặng duy trì thái độ trung lập.
Không chỉ các chủ nhánh khác tỏ thái độ mà thành viên bên nhánh chính cũng hết sức hoang mang.
"Thưa chủ gia tộc, trận đấu nhóm là cơ hội duy nhất của nhánh chính chúng ta, hẳn nên bố trí mười người có thực lực mạnh nhất ra đấu mới phải, sao lại để cho một người trẻ tuổi lên ạ?"
Một người có chức vị bên nhánh chính thắc mắc.
"Đúng vậy, chín người khác chưa nói, nhưng để một thanh niên không rõ năng lực đến đâu lên võ đài thì nghe có vẻ không ổn đâu ạ".
Lại một người có chức vị của nhánh chính lên tiếng.
"Thưa chủ gia tộc, tôi tình nguyện lên võ đài, xin ông cứ để tôi đi thay người trẻ tuổi kia đi ạ".
"Chủ gia tộc, tôi cũng tình nguyện lên võ đài".
....
Vào lúc này, rất nhiều cao thủ của nhánh chính đều nhao nhao thỉnh chiến.
"Lui cả ra cho tôi!"
Khương Hùng cau mày, tức giận quát lớn. . TruyenHD
Bấy giờ người của nhánh chính mới chịu yên tĩnh lại, nhưng mọi người đều lộ vẻ khó hiểu, thậm chí vài người có chức quyền còn tức giận ra mặt.
Nhưng bọn họ cũng chỉ dám tức giận thế thôi, lại chẳng dám nói ra, dẫu sao lúc này Khương Hùng vẫn còn là chủ gia tộc, lại có một vị thần y như Phùng Tiểu Uyển hỗ trợ, chưa biết chừng sẽ có một ngày Khương Hùng có thể khôi phục trạng thái tốt nhất.
"Nếu tôi đã để cậu Thanh lên võ đài thì dĩ nhiên cũng có nguyên do của nó, các vị cứ chờ coi là được, cậu Thanh sẽ không để các vị thất vọng đâu".
Khương Hùng lên tiếng.
Nghe lão ta nói vậy, đám người nhánh chính vốn còn đang nghi hoặc bồn chồn đã nhanh chóng bình tĩnh lại.
Khương Hùng chính là chủ gia tộc, đương nhiên lão ta cũng muốn giữ lại quyền lựa chọn người thừa kế cho nhánh chính.
Nếu đã vậy thì lão ta đâu có lí do gì phải cố tình thua trận cơ chứ?
Chẳng lẽ, người thanh niên vừa lên võ đài kia, thực sự rất mạnh sao?
"Cậu Thanh là khách quý của nhà họ Khương ta, cậu ấy cũng đã đồng ý trở thành trưởng lão danh dự của gia tộc ta, dựa theo quy định, cậu ấy có thể tham dự lần đấu võ này, các vị không có ý kiến gì chứ?"
Khương Hùng đảo mắt nhìn qua các nhánh khác, lên tiếng hỏi.
Các vị chủ nhánh khác nhìn nhau, nhanh chóng lắc đầu: "Không có ý kiến!"
Duy chỉ có nhánh hai và nhánh ba không trả lời.
"Thế nào? Nhánh hai, nhánh ba, có ý kiến gì khác không?"
Khương Hùng quét mắt nhìn chủ nhánh hai và nhánh ba, chất vấn.
"Nếu chủ gia tộc đã để cậu ta trở thành trưởng lão danh dự của nhà họ Khương ta rồi thì chúng tôi còn có thể có ý kiến gì?"
Chủ nhánh hai hỏi ngược lại.
Chủ nhánh ba cười lạnh, nói: "Xem ra, chủ gia tộc đúng là không có người để dùng thật rồi, vì tạo thuận lợi cho cậu ta lên võ đài lại còn mời cậu ta thành trưởng lão danh dự của gia tộc, vòng vo thật đấy".
"Nếu các vị đã không có ý kiến gì thì có thế tiếp tục thi đấu được rồi".
Khương Hùng không buồn để ý đến thái độ của chủ nhánh hai và chủ nhánh ba, tuyên bố tiếp tục đấu võ.
"Trận đấu loại thứ ba của lượt đấu nhóm, nhánh chính VS nhánh năm, chính thức bắt đầu!"
Trọng tài cũng nhanh chóng tuyên bố bắt đầu trận đấu.
Ngay khi trọng tài vừa tuyên bố xong, cao thủ của nhánh chính cũng lập tức tấn công về phía cao thủ nhánh năm, trận đấu chính thức bắt đầu.
Dương Thanh lại ung dung như chẳng có chuyện gì, chỉ đứng đó khoanh tay quan sát.
Các cao thủ nhánh chính vốn còn có chút mong đợi vào Dương Thanh, nay thấy