Toàn thân Bạch Hướng Huy run lên, kinh ngạc nói: “Nếu chúng ta giết Tôn Húc, chẳng phải chứng minh chúng ta thực sự liên quan tới chuyện bắt cóc bố vợ và con gái của Dương Thanh sao?”
Tào Trí cười lạnh hỏi: “Ông cảm thấy quan hệ giữa Vương tộc họ Tào và Dương Thanh còn cứu vãn được nữa sao?”
Bạch Hướng Huy lắc đầu.
Tào Trí lại hỏi: “Nếu chúng ta nói với Dương Thanh, Tần Xương bắt bố vợ và con gái cậu ta không liên quan tới chúng ta, ông nghĩ cậu ta sẽ tin à?”
Bạch Hướng Huy lại lắc đầu. Bởi vì trong chuyện này chỉ có Tào Trí đáng nghi nhất, quan trọng là bọn họ không có chứng cứ.
Hiện giờ Tôn Húc giết cả cháu gái ruột để lấy lòng Dương Thanh, còn đổ hết mọi tội lỗi cho Tào Trí, nói là Tôn Chí Kiều làm việc theo lệnh của hắn ta.
Cứ như vậy, Dương Thanh sẽ càng không tin Tào Trí không liên quan tới chuyện này.
Đương nhiên, tất cả đều là mong muốn của Tào Trí. Dương Thanh cũng chỉ hoài nghi chuyện này liên quan tới Tào Trí, tuy không có chứng cứ nhưng anh cũng không cần.
Giống như lời Tào Trí vừa nói, giữa Vương tộc họ Tào và Dương Thanh đã không thể giảng hòa được nữa.
Vậy thì chuyện xảy ra ở nhà họ Tôn liên quan tới Tào Trí hay không thì đã sao?
“Tôi hiểu rồi!”
Bạch Hướng Huy suy tư một lúc rồi gật đầu, quay lưng rời đi.
Sau khi Tào Hướng Huy đi khỏi, Tào Trí híp mắt nói: “Dương Thanh ơi Dương Thanh. Mày đúng là khiến người ta phải kinh ngạc, còn trẻ như vậy đã có thực lực tương đương với chủ gia tộc hàng đầu của Vương thành”.
“Nhưng vậy thì đã sao? Chỉ cần mày không phải cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong thì với Vương tộc họ Tào mày chỉ là một kẻ đã chết!”
Nói xong, hắn ta gọi một cuộc điện thoại, đối phương nhanh chóng bắt máy.
Tào Trí vội nói: “Bố ơi, nhiệm vụ của con gặp phải trở ngại rất lớn!”
“Đã xảy ra chuyện gì?”
Giọng nói của bố Tào Trí hơi kinh ngạc.
Ông ta là bố của Tào Trí, biết rõ hắn ta là loại người gì. Đến cả Tào Trí cũng gặp phải trở ngại, chứng tỏ đây là phiền phức cực lớn.
“Yến Đô có cao thủ Vương Cảnh hậu kỳ!”
Tào Trí trầm giọng nói: “Hồng Trần phái ra ba sát thủ nhưng tất cả đều bỏ mạng dưới tay người kia!”
“Cái gì? Cao thủ Vương Cảnh hậu kỳ? Đến cả ba sát thủ của Hồng Trần đều bị người đó giết?”
Bố của Tào Trí lập tức khϊế͙p͙ sợ.
Ông ta là chủ nhánh ba của Vương tộc họ Tào, có địa vị rất cao trong gia tộc, đến cả Tào Vương cũng phải nể mặt.
Bản thân ông ta còn là cao thủ Vương Cảnh hậu kỳ.
Dù là trong Vương tộc họ Tào, cao thủ Vương Cảnh hậu kỳ đã rất mạnh, vậy mà ở Yến Đô cũng có.
Điều này khiến ông ta cảm thấy áp lực lớn chưa từng có. Nhiệm vụ ở Yến Đô của Tào Trí thực sự có độ khó rất cao.
“Sắp tới rất có thể cậu ta sẽ ra tay với con, hi vọng gia tộc có thể phái cao thủ mạnh tới bảo vệ con!”
Tào Trí nói ra yêu cầu của mình.
“Con yên tâm, giờ bố sẽ đi tìm Tào Vương. Tối nay sẽ có cao thủ đứng đầu Vương tộc tới Yến Đô bảo vệ cho con”.
Bố của Tào Trí trầm giọng nói.
“Cảm ơn bố!”
Tào Trí đột nhiên nói tiếp: “Phải rồi, còn có một chuyện vô cùng quan trọng phải báo cho bố biết. Trưa nay, người thừa kế của nhà họ Tần, Tần Xương chết rồi!”
“Ông ta cũng chết trong tay người kia!”
Chủ nhánh ba nhà họ Tào sợ ngây người: “Cậu ta thật to gan, đến cả người thừa kế nhà họ Tần cũng dám giết!”
Chủ nhánh ba và Tần Xương là cao thủ cùng thời, đương nhiên biết rõ Tần Xương có thiên phú võ thuật rất cao, cũng biết ông ta được nhà họ Tần vô cùng kỳ vọng.
Thế nhưng Tần Xương còn chưa kế thừa vị trí chủ gia tộc nhà họ Tần đã phải bỏ mạng ở Yến Đô.
Một khi nhà họ Tần biết được, có thể tưởng tượng bọn họ sẽ làm ra chuyện điên cuồng tới mức nào.
Tào Trí lại nói: “Nếu có thể mượn tay nhà họ Tần tiêu diệt Dương Thanh,