Trong lúc Quan Vương có ý đồ lôi kéo hai mươi cao thủ của Liên minh Vương tộc, bốn vị Vương của Liên minh Vương tộc cũng đang họp qua video.
Sắc mặt ai nấy đều âm trầm, trong mắt toát ra sát khí mãnh liệt.
“Bạch Vương, chúng ta nên làm gì bây giờ?”
Tào Vương cắn răng hỏi.
Tiết Vương và Mã Vương cũng nhìn Bạch Vương. Lão ta là người có thực lực mạnh nhất trong bọn họ. Vương tộc họ Bạch cũng mạnh nhất trong năm Vương tộc.
“Xem ra sau lưng Quan Vương thật sự có cao thủ Thần Cảnh che chở. Nếu không chỉ với thực lực của Vương tộc họ Quan, người của chúng ta sẽ không bị đánh bại”.
Bạch Vương híp mắt nhìn ba vị Vương còn lại: “Dù sao đây cũng là chuyện lớn của Liên minh chúng ta. Các ông nói ý kiến của mình thử xem!”
“Tôi muốn hỏi ông một câu, Trịnh Càn Khôn có đáng tin không?”
Bỗng Tiết Vương lên tiếng hỏi.
Ngay sau đó, đồng tử của mấy vị Vương còn lại đều co rút, khó tin nhìn Tiết Vương như không ngờ lão ta lại có thể hỏi như vậy.
Lần này người được phái ra đều là cao thủ hàng đầu của các Vương tộc. Tiết Vương hỏi vậy rõ ràng là đang nghi ngờ sự trung thành của Trịnh Càn Khôn.
“Ý của ông là người của tôi phản bội sao?”
Trong mắt Bạch Vương lóe lên tức giận, lạnh giọng hỏi.
Tiết Vương lạnh nhạt đáp: “Chuyện này liên quan đến lợi ích của Liên minh Vương tộc, tôi nhất định phải làm rõ chuyện này. Bạch Vương đừng hiểu lầm”.
“Đến cả cao thủ lần này nhà họ Tiết phái ra, tôi cũng không thể xác định bọn họ có thực sự trung thành hay không”.
“Cao thủ Vương Cảnh hậu kỳ và Vương Cảnh đỉnh phong, có mấy ai cam chịu đứng dưới kẻ khác? Trừ phi bọn họ vốn là người của Vương tộc, nếu không đều có thể bị mua chuộc”.
“Nếu người chúng ta phái ra đã bị Quan Vương mua chuộc rồi thì sao?”
Tiết Vương nói rất bình thản, nhưng mỗi một câu nói lại khiến sắc mặt của ba vị Vương còn lại ngày càng khó coi.
Bọn họ là người đứng đầu Vương tộc, đương nhiên hiểu Tiết Vương không hề nói láo.
Người đạt được thực lực như bọn họ chỉ cần tiền tài hoặc đột phá cảnh giới.
Nếu Vương tộc họ Quan đưa ra lợi ích lớn hơn mua chuộc người của Liên minh Vương tộc thì sao?
Bảo Trịnh Càn Khôn cố ý nói với bọn họ Vương tộc họ Quan có cao thủ Thần Cảnh thì sao?
Lúc đầu bọn họ đã hoài nghi liệu Vương tộc họ Quan có cao thủ Thần Cảnh của chiến vực bảo vệ hay không.
Hiện giờ suy đoán của Tiết Vương khiến bọn họ cảm thấy chuyện này cũng rất có khả năng.
“Vậy ý kiến của Tiết Vương là gì?”
Bạch Vương bỗng hỏi, lần này không còn tức giận Tiết Vương nữa, vẻ mặt tràn đầy nghiêm trọng.
Tiết Vương gõ lên bàn, tiếng cộc cộc vang lên, lông mày nhíu chặt như đang suy nghĩ xem phải xử lý chuyện này thế nào.
Các vị Vương khác cũng không sốt ruột, chờ lão ta trả lời.
Khoảng ba bốn mươi giây sau, Tiết Vương mới ngẩng đầu nhìn vào video, không chút do dự lên tiếng: “Quan Vương muốn Liên minh Vương tộc chúng ta bồi thường một nghìn tỷ, tức là mỗi Vương tộc phải bỏ ra hai trăm năm mươi tỷ”.
“Mặc dù cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong rất ít nhưng cũng không phải là không có. Hai trăm năm mươi tỷ đủ để Vương tộc họ Tiết bồi dưỡng ít nhất mười cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong”.
“Huống hồ hiện giờ chúng tôi chỉ có hai cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong và ba cao thủ Vương Cảnh hậu kỳ bị nhốt ở Vương tộc họ Quan”.
Tiết Vương nói xong, mấy người còn lại đều kinh ngạc.
“Ý của ông là từ bỏ tiểu đội của Liên minh Vương tộc sao?”
Tào Vương khϊế͙p͙ sợ hỏi.
Tiết Vương cười lạnh một tiếng: “Tôi không biết Liên minh có muốn từ bỏ hay không, nhưng Vương tộc họ Quan muốn chúng tôi bồi thường hai trăm năm mươi tỷ là điều không thể!”
Tuy chưa trả lời trực tiếp câu hỏi của Tào Vương nhưng lão ta cũng đã bày tỏ thái độ của mình.
Tức là dù Vương tộc khác có muốn bồi