Toàn thân Tần Như Phong đều phát ra sát khí. Lão ta vừa dứt lời đã lập tức nổi giận quát một tiếng: "Giết!"
Theo mệnh lệnh của lão ta được truyền ra, hơn mười cao thủ thực lực Vương Cảnh đã xuất hiện, lập tức lao về phía Dương Thanh và Tần Đại Dũng.
"Ông chủ, đừng!"
Vũ Liệt vội vàng ngăn cản.
Những người này đều là thành viên ưu tú của nhà họ Tần, nếu bọn họ đều chết trong tay Dương Thanh thì nhà họ Tần cũng kết thúc.
Ngay cả cao thủ số một của nhà họ Tần là lão ta còn chẳng phải là đối thủ của Dương Thanh nữa là người khác?
Trong cả nhà họ Tần, ngoài Tần Như Phong là cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong và lão ta là cao thủ Vương Cảnh hậu kỳ, những người khác mạnh nhất cũng chỉ là Vương Cảnh trung kỳ.
Nhưng Vũ Liệt biết thực lực của Dương Thanh ít nhất phải là Vương Cảnh đỉnh phong, thậm chí là bán bộ Thần Cảnh.
Cao thủ trình độ như vậy hoàn toàn có thể giết cao thủ dưới Vương Cảnh hậu kỳ trong nháy mắt.
Bảo cao thủ nhà họ Tần đi giết Dương Thanh thì có khác nào đi chịu chết?
"Bốp!"
Vũ Liệt vừa dứt lời, Tần Như Phong bỗng nhiên giơ tay chộp lấy cổ lão ta.
Một giây tiếp theo, lão ta dùng một tay nhấc Vũ Liệt lên cao.
Giờ phút này, Tần Như Phong giống như một thần chết căm tức nhìn Vũ Liệt nói: "Vũ Liệt, ông luôn ngăn cản tôi ra tay với nó, ông đã bị nó mua chuộc à?"
Những người nhà họ Tần đứng xung quanh kinh ngạc đến ngây người khi thấy cảnh tượng này, ai nấy đều chấn động.
Chuyện Tần Như Phong đột phá đến Vương Cảnh đỉnh phong còn chưa được tuyên bố ra ngoài.
Trong mắt người nhà họ Tần, Vũ Liệt là cao thủ số một của nhà họ Tần, Tần Như Phong chưa chắc là đối thủ của lão ta.
Nhưng bây giờ Vũ Liệt lại bị Tần Như Phong dùng một tay nắm cổ nhấc lên.
Quan trọng hơn, Vũ Liệt là cao thủ thân cận nhất của Tần Như Phong, lão ta lại muốn ra tay với Vũ Liệt vào lúc này, lão ta muốn giết chết Vũ Liệt sao?
"Chẳng lẽ chủ gia tộc đã đột phá đến Vương Cảnh đỉnh phong?"
Có người kinh ngạc kêu lên, ánh mắt nhìn về phía Tần Như Phong vô cùng kích động.
Tần Như Phong là chủ nhà họ Tần, lão ta càng mạnh thì nhà họ Tần càng mạnh.
Nhà họ Tần càng mạnh, từng người trong nhà họ Tần lại càng được lợi lớn hơn.
Vũ Liệt bị Tần Như Phong dùng một tay nhấc lên nhưng không giãy giụa, trong đôi mắt lộ rõ sự thất vọng.
Cổ sắp gẫy nhưng lão ta vẫn cố chịu đau, cắn răng nói: "Tôi không bị mua chuộc!"
"Không à?"
Tần Như Phong lại dùng thêm sức, lạnh lùng hỏi: "Rốt cuộc nó đã bảo ông làm gì? Nó bảo ông giết tôi à? Hay bảo ông giúp nó chiếm nhà họ Tần?"
"Không!"
Vũ Liệt bị bóp cổ nên nói chuyện vô cùng khó khăn.
Dương Thanh thầm kinh ngạc. Anh chỉ thuận miệng nói một câu, không ngờ lại làm Tần Như Phong nghi ngờ Vũ Liệt như vậy.
Đúng là một kẻ đa nghi!
"Ông còn dám nói không có à?"
Tần Như Phong giận dữ hét: "Tôi cho ông một cơ hội cuối cùng, nếu ông còn dám lấp ɭϊếʍ thì đừng trách tôi không khách sáo!"
"Ông chủ hãy bớt giận!"
Lão quản gia lập tức rơi nước mắt, xông tới trước mặt Tần Như Phong và kích động nói: "Vũ Liệt vô cùng trung thành với nhà họ Tần, tuyệt đối sẽ không làm bất kỳ chuyện gì phản bội lại nhà họ Tần đâu. Ông chủ nhất định phải tin tưởng ông ấy!"
"Cút!"
Tần Như Phong đạp lão quản gia bay ra ngoài và nhìn quanh một lượt, phẫn nộ quát: "Nếu ai dám xin xỏ cho ông ta, giết!"
Lão ta vừa dứt lời, những người ban đầu còn muốn muốn xin thay cho Vũ Liệt đều ngậm miệng lại.
Cho dù Vũ Liệt bị Tần Như Phong nắm giữ sống chết trong tay nhưng sắc mặt không hề thay đổi, thành thật nhìn Tần Như Phong như đang nói cho lão ta biết mình không hề phản bội.
"Nhà họ Tần đúng là một nơi làm người ta thất vọng!"
Bỗng nhiên, một giọng nói châm chọc vang lên.
Trong giây lát, mọi người đều nhìn về phía tiếng nói phát ra. Hóa ra người vừa nói là Tần Đại Dũng ngồi trên xe lăn.
Đôi mắt sắc bén của Tần