“Lôi Âm!”
“Chẳng lẽ ông thật sự muốn ở Thần Cảnh trung kỳ cả đời luôn sao?”
“Còn chưa đến bước đường cùng mà ông đã muốn từ bỏ rồi à!”
“Nếu chỉ như thế mà ông đã từ bỏ, tôi xem thường ông!”
Vào lúc nghìn cân treo sợi tóc thế này, một tiếng quát giận dữ đột nhiên vang lên, giống như tiếng sấm sét nổ vang bên tai Lôi Âm.
Khi nãy mọi người đều tập trung sự chú ý lên người Lôi Âm và Lucifer, hoàn toàn không ai chú ý đến còn có một người ngoài ở đây.
Trong lúc nhất thời, các sát thủ của Hồng Trần đều sợ ngây người.
Mấy sát thủ đứng gần Dương Thanh nhất đều phản ứng rất nhanh, lùi về sau mấy bước.
Mà lúc này, Lôi Âm vốn dĩ đã tuyệt vọng, định từ bỏ cơ hội tranh đấu cuối cùng sau khi nghe thấy lời Dương Thanh nói thì lập tức tỉnh táo lại.
“Không đến giờ phút cuối cùng, tôi nhất định sẽ không từ bỏ!”
Lôi Âm thầm nói một câu trong lòng, trong đôi mắt ông ta tràn đầy kiên định, còn mang theo ý chí chiến đấu nồng đậm.
Khí thế trên người ông ta cũng lại dâng lên cao một lần nữa.
Trong nháy mắt, ý chí chiến đấu phát ra từ trên người ông ta, ông ta vốn dĩ đang bị thương nặng vì đòn tấn công của Lucifer bỗng nhiên đứng lên một lần nữa.
“A!”
Ông ta ngẩng đầu gào lên với không trung, như muốn dùng tiếng gào để đè nén nỗi khó chịu trong lòng.
Tất cả khó chịu đều biến mất sau tiếng hét này.
“Ầm!”
Khí thế trên người ông ta xộc thẳng lên trời.
Chẳng mấy chốc, Lôi Âm còn là Thần Cảnh trung kỳ nhưng hơi thở võ thuật trên người ông ta đột nhiên cao hơn, dù chưa đột phá Thần Cảnh hậu kỳ nhưng chỉ thiếu một bước nữa thôi.
Tất cả mọi chuyện đều xảy ra trong nháy mắt, đòn cuối cùng của Lucifer còn chưa đến, Lôi Âm đã phấn chấn lên một lần nữa.
Trong mắt ông ta tràn đầy tự tin, lập tức vung một cánh tay lên, một sức mạnh vô cùng đáng sợ phát ra từ trên nắm đấm của ông ta.
“Phá!”
Ông ta tức giận gào thét, cánh tay đánh xuống, hơi thở võ thuật đáng sợ bộc phát từ nắm đấm của ông ta.
“Ầm!”
Lúc này, đòn tấn công của Lucifer cũng đã đến, gã ta đánh thẳng vào đầu Lôi Âm, nhưng lại bị quyền của Lôi Âm đánh trúng tay.
“Oành!”
Lucifer tỏ vẻ ngạc nhiên, gã ta hoàn toàn không ngờ Lôi Âm đã bị Bàn Tay Ác Ma làm bị thương nặng mà vẫn có thể tiếp tục chiến đấu.
Càng không ngờ Lôi Âm còn có thể đánh ra đòn mạnh mẽ hơn.
Gã ta hoàn toàn không kịp phản ứng, sự kiêu ngạo khiến gã ta cho rằng dưới đòn vuốt này, Lôi Âm không chết cũng sẽ bị thương nặng.
Nhưng đòn đánh này của gã ta hoàn toàn không đánh trúng Lôi Âm, ngược lại tay của gã ta còn bị Lôi Âm đánh chệch hướng.
Đợi lúc gã ta lấy lại tinh thần, Lôi Âm giáng một cú thật mạnh vào bụng gã ta.
Trong sự khϊế͙p͙ sợ của tất cả mọi người, Lucifer cứ thế bị đánh bay.
Đây là lần đầu tiên Lucifer bị đánh bay từ khi hai người giao chiến.
“Tôi làm được rồi!”
Lôi Âm vui mừng, lúc nhìn về phía Dương Thanh, trong mắt ông ta tràn đầy kính nể.
Dù ông ta biết danh tiếng Tướng quân biên giới phía Bắc của Dương Thanh, cũng biết Dương Thanh rất mạnh, nhưng lúc ông ta mới nhìn thấy Dương Thanh, trong lòng vẫn thấy nghi ngờ thực lực của anh.
Nhưng sau đó, sau khi Dương Thanh liên tục tiêu diệt mấy cứ điểm của Hồng Trần, ông ta mới biết Dương Thanh thật sự rất mạnh.
Dù vậy, trong lòng ông ta vẫn khá nghi ngờ Dương Thanh, dẫu sao anh cũng còn rất trẻ.
Mãi đến giờ phút này, ông ta mới thấy thật sự khâm phục Dương Thanh, cũng đã thừa nhận Dương Thanh.
Chỉ với mấy câu ngắn ngủi đã khiến người đang ở trong bước đường cùng như ông ta chuyển bại thành thắng.
“Muốn phá vỡ ràng buộc võ thuật của ông thì liều mạng đấu một trận đi, chỉ có thời khắc sống chết mới ông mới có thể lĩnh ngộ được đạo lý võ thuật!”
Dương Thanh bình tĩnh nói: “Thiên phú võ thuật của ông rất mạnh, nếu như chỉ vì từng bị thương nặng mà ảnh hưởng đến nền tảng võ thuật của ông thì thật sự rất đáng tiếc”.
“Bây giờ chỉ có liều mạng đấu một trận mới có hy vọng phá vỡ ràng buộc võ thuật của ông!”
“Một khi ông có thể lột xác thành công, sau này cũng không phải không có hy vọng đứng vững ở Thần Cảnh đỉnh phong!”
Lời nói này của Dương Thanh khiến nhiệt huyết trong người Lâm Ẩn sôi trào