*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vẻ mặt Dương Thanh vô cùng bình tĩnh, không hề sợ hãi chút nào, dường như cũng chẳng lo lắng sẽ bị cao thủ của Hồng Trần bao vây giết chết trong căn cứ của bọn họ.
Lúc này, Lôi Âm đã hoàn toàn mất đi sức chiến đấu.
Ngược lại bên phía Hồng Trần còn có tới ba cao thủ Thần Cảnh, Satan là cao thủ Thần Cảnh trung kỳ, Lucifer là cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ, còn cả thủ lĩnh Hồng Trần có thực lực sâu không lường được.
Một khi ba cao thủ Thần Cảnh này hợp tác, dù là cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong cũng có khả năng bị giết chết.
Trừ khi thực lực của Dương Thanh đã vượt qua Thần Cảnh đỉnh phong.
“Dương Thanh, tôi cho cậu một cơ hội cuối cùng, gia nhập Hồng Trần, trở thành thủ lĩnh thứ hai có địa vị chỉ đứng sau tôi ở Hồng Trần”.
Thủ lĩnh Hồng Trần lại khuyên bảo thêm lần nữa.
So với việc giết chết Dương Thanh, ông ta mong có thể khiến Dương Thanh khuất phục mình hơn.
Vì như thế, địa vị của Hồng Trần ở chiến trường ngoài biên giới sẽ được nâng lên một lần nữa.
Thậm chí còn có thể sánh vai với các thế lực siêu cấp kia.
“Vậy tôi cũng cho ông một cơ hội cuối cùng, sau này tôi là người đứng đầu ở Hồng Trần, tôi sẽ tha cho ông một mạng!”
Dương Thanh bình tĩnh nói, như đang nói một chuyện rất bình thường vậy.
“Ầm!”
Thủ lĩnh của Hồng Trần hoàn toàn nổi giận, hơi thở võ thuật trên người phóng lên trời.
Trong chốc lát, một khí thế đáng sợ vượt xa Lucifer chèn ép về phía Dương Thanh.
Lucifer vốn dĩ đã là cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ, mà lúc này, thủ lĩnh Hồng Trần lại bộc phát ra năng lực hơn cả cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ.
Rõ ràng cảnh giới võ đạo của ông ta đã là Thần Cảnh đỉnh phong.
Nhìn khắp thế giới này, có mấy người có thể đạt tới cảnh giới Thần Cảnh đỉnh phong chứ?
Mà Thủ lĩnh Hồng Trần lại chính là một người trong đó.
Dương Thanh hơi híp đôi mắt lại, trong đôi mắt cũng có thêm ý chí chiến đấu nồng đậm.
Cao thủ cấp bậc thế này luôn vô cùng hiếm thấy.
Đến thực lực của anh bây giờ, chỉ khi đánh nhau với cao thủ có thực lực tương đương mới có thể đột quá đến cảnh giới võ thuật mạnh hơn thôi.
“Quỳ xuống!”
Thủ lĩnh Hồng Trần đột nhiên quát một tiếng.
Một cơn khí kình đáng sợ bao phủ lấy Dương Thanh, như muốn đè Dương Thanh xuống đất.
Dưới uy thế đáng sợ này, những sát thủ Hồng Trần cấp mười xung quanh đều cùng nhau quỳ xuống đất.
Chỉ có Satan và Lucifer có cảnh giới Thần Cảnh là có thể nhịn được, nhưng trên mặt hai người đều xuất hiện mấy phần khϊế͙p͙ sợ.
Rõ ràng cả bọn họ cũng không ngờ thực lực của thủ lĩnh Hồng Trần lại mạnh đến mức này.
Nhưng điều khiến bọn họ khϊế͙p͙ sợ hơn là Dương Thanh, người phải chịu đựng toàn bộ uy thế của Thủ lĩnh Hồng Trần lại đứng yên tại chỗ, không nhúc nhích dù là một chút.
“Sao có thể có chuyện đó được?”
Satan và Lucifer đều tỏ vẻ giật mình.
Lôi Âm đang phục hồi võ thuật ở một bên cũng rất ngạc nhiên, nhưng nhớ đến thân phận của Dương Thanh, ông ta lại thấy bình thường.
Thủ lĩnh Hồng Trần thấy Dương Thanh vẫn có thể bình tĩnh như ban đầu, ánh mắt đầy vẻ nghiêm túc.
“Xem ra tôi vẫn đánh giá quá thấp thực lực của cậu rồi.”
Thủ lĩnh Hồng Trần lạnh lùng nói.
Dương Thanh cười nhạt, ngay sau đó, một hơi thở cực kỳ đáng sợ phát ra từ trên người anh.
“Ầm!”
Mặt đất dưới chân anh lập tức vỡ nát, khí kình đáng sợ khiến bụi mù tung bay bên cạnh anh.
Lucifer và Satan cùng lùi về sau một bước, trong mắt hai người đầy sự khó tin: “Thần Cảnh đỉnh phong!”
Bọn họ biết Dương Thanh rất mạnh, đặc biệt là Lucifer, khi nãy còn bị Dương Thanh đánh bay bằng một đòn.
Dù vậy bọn họ