*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Chết đi!"
Thủ lĩnh Hồng Trần bị Satan đánh lén nhưng vẫn như không bị thương chút nào, giận dữ gầm lên, mạnh mẽ tung cú đấm về phía đầu của Mã Siêu.
"Ông dám!"
Dương Thanh quát lớn, đột nhiên bùng nổ hết tốc lực.
Ngay lúc cú đấm của thủ lĩnh Hồng Trần sắp rơi xuống, Dương Thanh đến nơi, một quyền bạo kích.
"Uỳnh!"
Quả đấm của anh rơi vào chính giữa ngực của ông ta.
Tiếng gãy xương vang lên, thủ lĩnh hộc máu văng ra ngoài.
Lúc này Dương Thanh cũng đã đến bên cạnh Mã Siêu.
"Uống đi!"
Dương Thanh không chần chừ, búng một viên thuốc màu đen vào trong miệng Mã Siêu.
Đây là viên thuốc Phùng Tiểu Uyển đã cho trước khi anh rời khỏi Yến Đô, nghe cô ta nói chỉ cần còn thở là có thể ổn định thương thế, hơn nữa cô ta cũng có thể cứu sống người đang bị thương nặng.
Thương thế của Mã Siêu rất nặng, dùng hấp hối để hình dung không quá chút nào.
May mà anh ta còn khá tỉnh táo, sau khi uống thuốc có thể cảm nhận được cơ thể đang hấp thu thuốc rất nhanh.
"Anh Thanh, em ổn hơn rồi!"
Mã Siêu gắng gượng nói ra mấy chữ, mặt đượm vẻ lo âu: "Anh... Anh đừng để ý đến em, rời khỏi đây nhanh lên!"
Sao anh ta không biết tổ chức Hồng Trần đến Yến Đô bắt mình về đây để nhằm vào Dương Thanh được?
Tuy Mã Siêu đang rất yếu nhưng vẫn cảm nhận được mức độ cuộc đấu vừa rồi giữa Dương Thanh và thủ lĩnh Hồng Trần.
Bản thân là một cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong mà ông ta vẫn phải chờ những người khác đến.
Mã Siêu hoàn toàn chắc chắn những kẻ sắp đến có thực lực rất mạnh, sợ là đều có cấp bậc như thủ lĩnh Hồng Trần.
Anh ta không muốn mình kéo chân Dương Thanh.
"Câm miệng!"
Anh giận dữ quát: "Lo mà ổn định trạng thái đi!"
Mã Siêu cười trừ, biết anh sẽ không bỏ mình lại nên không nói nhiều nữa, vội vàng điều chỉnh hơi thở, tập trung hấp thu thuốc.
"Đại nhân!"
Lôi Âm tiến đến, hơi thở võ đạo đã hồi phục đáng kể.
Lúc trước suýt bị Lucifer giết chết nhưng lại có thể hồi phục bảy đến tám mươi phần trăm thực lực trong thời gian ngắn như vậy, xem ra thuốc của Phùng Tiểu Uyển thật sự rất hữu hiệu.
"Mã Siêu giao cho ông!"
Dương Thanh nói với Lôi Âm.
"Vâng!"
Ông ta vội đáp lời.
Lôi Âm là cao thủ Thần Cảnh trung kỳ nhưng có thể bộc phát ra sức mạnh của Thần Cảnh hậu kỳ, bây giờ mặc dù chỉ phục hồi được bảy đến tám mươi phần trăm nhưng vẫn có thể đánh một trận với cao thủ Thần Cảnh trung kỳ.
Lúc này, Lucifer đã bị Dương Thanh đánh cho bị thương nặng, không chiến đấu được nữa.
Mà thủ lĩnh Hồng Trần cũng bị anh đánh bay, chỉ còn lại một cao thủ Thần Cảnh trung kỳ là Satan, nhưng vừa rồi hắn ta lại ra tay với thủ lĩnh của mình, hiển nhiên đã phản bội Hồng Trần.
Cứ thế, Hồng Trần hiện giờ không còn sức uy hϊế͙p͙ nào với Dương Thanh.
"Cậu Thanh, tôi đề nghị cậu nên rời khỏi đây nhanh nhất có thể, những kẻ đó sắp đến rồi, lúc đó cậu sẽ không có phần thắng nào đâu".
Satan lại gần, nói với Dương Thanh.
Anh nhíu mày, nhìn về phía người đàn ông phương Tây cường tráng này: "Những kẻ đó là ai?"
Nỗi sợ hãi bỗng hiện lên trong mắt Satan, ông ta lắc đầu: "Tôi không biết họ là ai, chỉ biết thủ lĩnh khúm núm với họ lắm".
"Thực lực của những người đó hẳn là đều ở Thần Cảnh đỉnh phong!"