*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nghe xong lời của Satan, Mã Siêu và Lôi Âm đều nhận ra sự tầm thường của bọn họ. Dù có muốn giúp Dương Thanh cũng uổng công vì thế hai người dứt khoát đi về phía trước.
Gặp phải kẻ địch kiểu Black Doctor này bọn họ hoàn toàn không có cách đối phó, trái lại còn liên lụy đến Dương Thanh.
Vì vậy bây giờ bọn họ chỉ cần bảo vệ tốt bản thân coi như đã giúp đỡ được Dương Thanh rồi.
Cùng lúc đó tại tổng bộ Hồng Trần.
Dương Thanh đã hoàn toàn điên cuồng, khí tức võ thuật trên người anh vô cùng kinh người, vượt xa Thần Cảnh đỉnh phong.
Tám cao thủ bên cạnh Black Doctor đã bị Dương Thanh giết một người, bây giờ chỉ còn lại bảy người nhưng ai cũng bị thương nặng.
"Black Doctor, thí nghiệm đã thất bại rồi!"
Một cao thủ bỗng thốt lên.
Bác sĩ Black Doctor lắc đầu, vẻ mặt tràn đầy hưng phấn: "Chưa đâu! Cậu ta chưa mất lý trí hoàn toàn, vẫn có thể duy trì tia lý trí cuối cùng. Nếu cậu ta thực sự mất kiểm soát hoàn toàn, các người cho rằng mình vẫn có thể sống đến bây giờ sao?"
Nghe xong lời của Black Doctor, lúc này bảy cao thủ mới nhận ra Dương Thanh không giết bọn họ là vì anh đang cực lực kiểm soát sát khí của mình.
Vừa rồi khi Dương Trần ra tay, anh đã giết ngay một cao thủ ngang hàng với bọn họ.
Lúc này Dương Thanh còn kinh khủng hơn trước đó, vậy tại sao lâu như vậy mà anh vẫn chưa giết bọn họ?
"Dương Thanh, cậu đúng là một kẻ yếu đuối, ngay cả thực lực của bản thân cũng không dám bộc phát ra hết sao?"
"Tôi nói cho cậu biết, cậu nhất định phải thành công, một khi thất bại cậu sẽ mất lý trí, đến lúc đó thử nghiệm thất bại cậu chỉ có nước chết".
"Cậu hãy nghĩ tới vợ con của cậu, bạn bè người thân của cậu, nhất là vợ con của cậu. Nếu cậu chết cậu có xứng đáng với bọn họ không?"
"Cậu đã biến mất trong cuộc sống bọn họ năm năm rồi. Trong năm năm này, cậu đã hủy hoại thời thanh xuân đẹp nhất của vợ cậu, hủy hoại tuổi thơ vui vẻ nhất của con gái cậu".
"Cậu không phải người chồng, người bố đạt tiêu chuẩn".
"Giết đi! Cứ thả sức giết đi! Chỉ khi nào giết hết kẻ địch trước mặt, cậu mới hồi phục hoàn toàn, nếu không cậu sẽ mất mạng!"
Bác sĩ Black Doctor nói to, ông ta rất biết cách đánh vào tâm lý của Dương Thanh.
Quả nhiên sau khi nghe xong lời của Black Doctor, tâm trạng của Dương Thanh dao động kịch liệt, nhưng anh vẫn giữ lại tia lý trí cuối cùng, cắn răng nói: "Ông, câm miệng!"
"Giết cho tôi!"
Black Doctor ra lệnh.
Bảy cao thủ kia lại điên cuồng lao vào Dương Thanh lần nữa.
"Cút!"
Dương Thanh nổi giận gầm lên, một đòn đánh bị thương một người.
"Bốp!"
Giây tiếp theo Dương Thanh đã xuất hiện trước mặt Black Doctor, giơ tay chụp cổ ông ta.
"Black Doctor!"
Thấy thế, bảy tên cao thủ đều sợ hãi, muốn xông tới.
Nhưng Black Doctor lại lắc đầu với bọn họ, hai mắt ngập tràn điên cuồng: "Giết tôi đi!"
"Chỉ cần cậu giết tôi, cậu sẽ có thể thoát khỏi mọi thứ bây giờ!"
Bởi vì bị Dương Thanh bóp cổ nên ông ta nói chuyện bị đứt quãng.
Bảy tên cao thủ ngạc nhiên tột độ bởi vì Black Doctor lại bảo Dương Thanh giết ông ta.
Bọn họ cảm thấy Black Doctor thật sự muốn Dương Thanh giết ông ta, chứ không phải đang nói khích Dương Thanh.
"Gừ!"
Dương Thanh tức giận gào lên.
Tuy đang bóp cổ Black Doctor nhưng Dương Thanh vẫn giữ được tia lý trí cuối cùng, không hề ra tay.
Không phải anh không dám giết Black Doctor, nhưng anh biết rất rõ bây giờ ý định giết người của anh quá nặng, một khi