*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Chào chị, Dương Thanh!”
Rốt cuộc Dương Thanh cũng đứng dậy, bắt tay với đối phương.
Nhưng đúng lúc anh nắm lấy tay Thượng Quan Nhu, một luồng sức mạnh vô cùng hung hãn bỗng tràn ra từ người cô ta.
Dương Thanh hơi nhíu mày, tuy sức mạnh của Thượng Quan Nhu hung hãn nhưng chỉ là trò trẻ con trước mặt anh mà thôi, thậm chí anh chẳng cần bộc lộ khí thế cũng có thể ngăn cản luồng sức mạnh này.
Qua cái bắt tay này, Dương Thanh cũng đã nắm được thực lực của Thượng Quan Nhu.
Cô ta vừa đột phá Thần Cảnh sơ kỳ, nhưng chắc chắn sức chiến đấu của cô ta sẽ ngang ngửa với cao thủ Thần Cảnh trung kỳ bình thường.
Một cao thủ Thần Cảnh sơ kỳ 30 tuổi có thể chiến đấu vượt cấp, điều đó cho thấy thiên phú võ thuật của người phụ nữ này cao tới mức nào.
Hoàng tộc họ Thượng Quan có được một thiên tài võ thuật không tệ đấy chứ.
Thượng Quan Nhu nhanh chóng thả tay ra, mỉm cười nhìn Dương Thanh, nói bằng giọng thấm thía: “Cậu Thanh đúng là sâu không lường được!”
Tuy cô ta có vẻ thoải mái nhưng thật ra rất chấn động.
Tuy hai người chưa chính thức so tài, nhưng Dương Thanh đã có thể thản nhiên ngăn cản sức mạnh của cô ta, tức là Dương Thanh rất không đơn giản rồi.
Cô ta là thiên tài của Hoàng tộc họ Thượng Quan, từ nhỏ đến lớn, cô ta luôn vượt xa những người cùng cảnh giới, trong thế hệ trẻ, có thể nói cô ta là vô địch.
Bao năm qua, cô ta chưa từng gặp cao thủ nào có thiên phú võ thuật cao hơn cô ta, nhưng giờ cô ta gặp rồi.
Dương Thanh mới 28 tuổi mà đã đạt đến Thần Cảnh trung kỳ, điều đó cho thấy thiên phú võ thuật của anh cao hơn cô ta.
“Chị Thượng Quan cũng sâu không lường được đấy!”
Dương Thanh bình tĩnh nói.
Nhưng anh vừa dứt lời, Thượng Quan Nhu bỗng đỏ mặt.
Cô ta trừng mắt nhìn Dương Thanh rồi mới nói: “Ba ngày sau, hẹn cậu ở cuộc đấu võ giành ngôi Vương của Yến Đô!”
Cô ta nói rồi quay người rời đi.
Để lại Dương Thanh với vẻ mặt khó hiểu: “Hồi nãy mình nói sai gì à? Sao cô ta lại đỏ mặt chứ? Mình nói thực lực của cô ta sâu không lường được, có vấn đề gì ư?”
Đúng lúc này, một lão già bỗng bước ra.
“Cậu Thanh, Thượng Quan Nhu, đúng là không đơn giản, cách đây không lâu, cô ta đã đột phá Thần Cảnh trong sinh nhật 30 tuổi của mình”.
Đó là Vương Chiến, bây giờ lão ta luôn đi theo Dương Thanh để xử lý phiền phức có thể đến bất cứ lúc nào.
Lão ta vốn là cao thủ của Hoàng tộc họ Long, đương nhiên cũng biết thiên tài của Hoàng tộc họ Thượng Quan.
“Phải là rất không đơn giản mới đúng, nhưng nếu cô ta muốn trở thành Vương của Yến Đô với thực lực Thần Cảnh sơ kỳ thì đúng là vô vọng”.
Dương Thanh nói.
Chưa bàn tới những người khác, chỉ riêng với Mã Siêu, tuy anh ta mới đến Vương Cảnh hậu kỳ, nhưng nếu phá giải phong ấn về sức chiến đấu, bùng nổ thực lực, ngay cả cao thủ Thần Cảnh trung kỳ cũng chưa chắc đã là đối thủ của anh ta.
Phía bên kia, sau khi rời khỏi tập đoàn Nhạn Thanh, Thượng Quan Nhu quay về biệt thự.
“Cô chủ, cô không sao chứ?”
Thượng Quan Nhu vừa quay lại biệt thự, lão già đã đến tập đoàn Nhạn Thanh với cô ta lập tức bước ta, lo lắng nhìn Thượng Quan Nhu.
Thượng Quan Nhu khẽ lắc đầu, nhưng không ngạo nghễ và tự tin như ban đầu mà có vẻ nghiêm nghị.
“Trong vòng một tiếng, mang hết tài liệu liên quan tới Dương Thanh lại đây cho tôi!”
Cô ta chợt nói.
“Cô chủ, tôi đã chuẩn bị xong rồi, đây là tất cả tài liệu liên quan tới cậu ta, cô đọc đi!”
Lão giả đã chuẩn bị