*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Bịch!"
Long Khoa vừa dứt lời thì bị Long Hoàng điên tiết đá bay.
"Khốn nạn! Mày muốn chết có phải không!"
Lão ta giận dữ quát: "Chúng mày đúng là to gan, người thừa kế Hoàng tộc họ Đoàn mà cũng dám giết à?"
"Mày có biết người thừa kế của một Hoàng tộc có ý nghĩa là gì không? Là chủ Hoàng tộc (Hoàng Chủ) tương lai!"
"Dám giết Hoàng Chủ tương lai, mày không phải muốn chết thì là gì?"
Long Khoa bị dọa sợ mất mật, người run lẩy bẩy: "Bố, con sai rồi, con thật sự biết sai rồi, xin bố cho con một cơ hội nữa, con nhất định sẽ không làm bố thất vọng đâu!"
"Cho mày thêm một cơ hội nữa?"
Long Hoàng nhìn Long Khoa từ trên cao xuống, cười khẩy: "Bây giờ mày hãy cầu nguyện Hoàng tộc họ Đoàn bỏ ý định khai chiến với Hoàng tộc họ Long chúng ta đi".
"Nếu không, tao không ngại giao mày ra để làm dịu cơn giận của họ đâu!"
Câu nói này của lão ta làm cho Long Khoa xụi lơ ngồi phịch xuống đất, nếu bị đem giao cho Hoàng tộc họ Đoàn thật thì ông ta không còn đường sống nữa.
"Bố, đừng giao con cho Hoàng tộc họ Đoàn mà, Đoàn Vô Nhai sẽ giết con mất! Bố à, xin bố hãy cứu con!"
Long Khoa quỳ rạp dưới đất, mặt mày tái mét, vừa khóc vừa cầu xin.
"Dẫn xuống đi, nhốt nó vào phòng!"
Long Hoàng phất tay, hai cao thủ Thần Cảnh tiến lên kéo ông ta ra ngoài.
Chẳng mấy chốc, trong căn phòng chỉ còn lại Long Hoàng và một ông lão lưng còng.
"Long Hoàng định giao điện hạ cho Hoàng tộc họ Đoàn thật sao?"
Ông lão nặng nề hỏi.
Đôi mắt ánh lên sự sắc bén, Long Hoàng híp mắt nói: "Tôi chỉ đang dạy cái thằng chẳng ra gì đó một bài học mà thôi, cho dù Hoàng tộc họ Đoàn muốn đòi một lời giải thích thì chúng ta vẫn hoàn toàn có thể đổ mọi thứ lên đầu cao thủ đã bị giết kia".
"Nếu tôi giao Long Khoa ra thật thì sau này còn mặt mũi nào để gặp ba Hoàng tộc khác nữa?"
Ông lão gật đầu: "Nếu người điện hạ muốn giết là cao thủ Thần Cảnh bình thường của Hoàng tộc họ Đoàn thì đã không vấn đề gì, đằng này lại muốn giết Đoàn Vô Nhai, thật là hết nói nổi".
"Tôi nghe nói thực lực của Đoàn Vô Nhai đã đạt đến Thần Cảnh hậu kỳ, cũng là người có thiên phú võ thuật mạnh nhất Hoàng tộc họ Đoàn, rất được Đoàn Hoàng xem trọng".
"Có người nói Đoàn Vô Nhai đã được Đoàn Hoàng cam kết sẽ truyền ngôi của mình nếu đột phá đến Thần Cảnh đỉnh phong nữa".
"Điều tôi đang lo lắng là cho dù Hoàng tộc họ Đoàn có thể tạm thời không truy cứu, nhưng một khi Đoàn Vô Nhai đột phá Thần Cảnh đỉnh phong thì Hoàng tộc này sẽ có đến hai cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong, họ mà gây khó dễ thì chúng ta sẽ phải chịu áp lực rất lớn".
Long Hoàng nhíu mày, rõ ràng cũng đã suy nghĩ đến vấn đề này.
"Ông muốn nói cái gì?"
Lão ta lạnh giọng hỏi.
Ông lão trả lời: "Dương Thanh có thể đồng thời giết hai cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ, chứng tỏ thực lực của cậu ta cũng ở Thần Cảnh đỉnh phong".
"Nếu chúng ta có thể hàn gắn mối quan hệ giữa Hoàng tộc họ Long và Dương Thanh thì không cần phải sợ hãi khi đối mặt với Hoàng tộc họ Đoàn nữa".
Long Hoàng im lặng, dáng vẻ như đang suy ngẫm.
Vừa rồi Long Khoa chưa kịp nói toàn bộ sự việc xảy ra trong cuộc đấu võ giành ngôi Vương của Yến Đô nên lão ta