Giờ phút này, Hoàng phủ Thượng Quan bốn bề yên tĩnh, ai cũng sợ hãi nhìn Lý Mục nằm trong vũng máu.
Nhất là Thượng Quan Vũ, ngoại trừ kinh hãi còn thấy may mắn vì còn sống sót.
Vừa rồi vốn không ai có thể cứu được ông ta, ngay khi ông ta tuyệt vọng nhất thì một chiếc lá bay tới xuyên thủng trán Lý Mục.
Thượng Quan Vũ cảm thấy như đang nằm mơ, những người còn lại cũng vậy.
“Kẻ nào dám ra tay độc ác với người nhà họ Lý chúng tôi như vậy?”
Đúng lúc này, Lý Giang Hùng giận dữ hỏi, toàn thân toát lên khí thế bán bộ Siêu Phàm Cảnh.
Mọi người nhìn ngó xung quanh tìm kiếm cao thủ thần bí kia.
“Đến từ đâu thì cút về đó đi.
Nếu không tất cả người nhà họ Lý đều phải chịu tội chết!”
Tiếp đó, đó một luồng khí thế càng khủng khiếp hơn càn quét toàn bộ Hoàng phủ.
Lý Giang Hùng chỉ cảm thấy lạnh thấu xương, sát khí mãnh liệt bao trùm.
Dường như chỉ cần một ý nghĩ của đối phương cũng đủ để lấy mạng một cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh như ông ta.
Ánh mắt Thượng Quan Hoàng loé lên.
Lão ta biết đây là Dương Thanh ra tay.
Sắc mặt Lý Giang Hùng cực kỳ khó coi, cắn răng nói: “Nhà họ Lý và Hoàng tộc Thượng Quan đang đấu võ, quy tắc cũng do hai bên tự quyết định.
Ngài lại giết chết cao thủ nhà họ Lý chúng tôi, hơi quá đáng rồi đấy!”
“Bịch!”
Tiếng động thật lớn vang lên.
Nửa cành cây lao tới giữa không trung cắm xuống mặt đất dưới chân Lý Giang Hùng.
Cành cây cắm sâu xuống mặt bê tông rắn chắc.
Vẻ mặt Lý Giang Hùng lập tức cứng đờ, nhìn nửa cành cây sắp chạm vào giày mình chỉ thấy tim đập loạn xạ.
Ông ta không hề hay biết làm sao cành cây này lại xuất hiện ở đây.
Đột nhiên ông ta nghĩ tới, nếu cành cây này đâm về phía mình, mình có thể tránh được không?
“Còn mười giây nữa, không cút thì chết!”
Giọng nói như đến từ chín tầng mây, tựa tiếng sấm rền lại vang vọng cả bầu trời phía trên Hoàng phủ Thượng Quan.
Mặt Lý Giang Hùng sa sầm, lúc này ở lại không được, đi cũng không xong.
Ông ta vô thức nhìn ra cổng Hoàng phủ nhưng vẫn không thấy bóng dáng của người ông ta đang chờ mong.
“Hoàng tộc Thượng Quan, sau này chúng ta sẽ còn gặp lại!”
Lý Giang Hùng nhìn chằm chằm Thượng Quan Hoàng, uy hiếp một câu rồi quay lưng rời đi.
Thoáng chốc, toàn bộ người nhà họ Lý đều không còn.
Người của Hoàng tộc Thượng Quan có cảm giác như vừa thoát chết.
Vừa rồi Lý Giang Hùng dẫn người tới đấu võ rõ ràng là nhằm vào tính mạng của các cao thủ hàng đầu Hoàng tộc Thượng Quan.
Bây giờ bọn họ chỉ mất một cao thủ Thần Cảnh sơ kỳ.
Nhà họ Lý lại tổn thất một cao thủ có sức chiến đấu Thần Cảnh hậu kỳ.
Tính ra nhà họ Lý mới bị thiệt lớn.
Cùng lúc đó, Dương Thanh ở trong biệt thự cảm nhận được Lý Giang Hùng dẫn người đi mới thở phào một hơi.
“Khụ khụ…”
Anh bỗng ho khan vài tiếng, sắc mặt trắng bệch cười khổ: “Với tình trạng sức khoẻ hiện giờ, mình vẫn không thể chịu nổi sức mạnh của Siêu Phàm Tam Cảnh!”
Vừa rồi anh tự ép mình nổi giận để tăng sức chiến đấu lên mức cực hạn.
Lần này, thực lực