Nghe Thượng Quan Phó nói vậy, Dương Thanh thầm nhủ không tốt rồi trong lòng, vẻ mặt nháy mắt trở nên nặng nề.
Dương Thanh híp mắt nói: “Thượng Quan Hoàng làm vậy không sợ tôi trở mặt nghiêng về nhà họ Lý?”
Thượng Quan Phó không nói gì, nhưng Dương Thanh có thể cảm nhận được một luồng sát ý vô cùng mạnh mẽ từ trên người lão ta.
Anh biết người này rất mạnh, nhất định đã ở Siêu Phàm Cảnh.
Chỉ là anh mất hết võ công, không thể nào cảm nhận được đối phương rốt cuộc là cao thủ cảnh nào.
Với tình hình hiện tại của anh, nếu không xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì thì nháy mắt giết một cao thủ Siêu Phàm Nhất Cảnh đã là cực hạn rồi, hơn nữa bản thân còn phải chịu phản phệ.
Đúng lúc này Thượng Quan Phó lạnh lùng nói: “Thế nào? Muốn ra tay với tôi?”
Dương Thanh nhìn chằm chằm lão ta, không hề đáp lời nhưng trong lòng lại đang suy nghĩ có nên ra tay hay không.
Anh không biết thân phận của Thượng Quan Phó, nhưng từ lần trước Thượng Quan Hoàng dẫn lão ta tới gặp anh lần đầu tiên, anh đã cảm nhận rõ có điều gì đó không đúng.
Vì lúc Thượng Quan Hoàng thử thăm dò anh, có mấy lần đều lén liếc nhìn về phía Thượng Quan Phó.
Từ đó có thể thấy, Thượng Quan Phó không phải cấp dưới của Thượng Quan Hoàng, mà có thân phận rất cao.
Hôm nay lão ta tới canh chừng anh, đương nhiên là không sợ anh bỗng dưng ra tay.
Nếu là vậy thì thực lực của đối phương hẳn là ở trên Siêu Phàm Nhất Cảnh.
Nghĩ tới đây, Dương Thanh từ bỏ việc ra tay, lạnh lùng nói: “Nếu tôi đã nói muốn giúp Hoàng tộc đối phó nhà họ Lý, đương nhiên sẽ không nuốt lời.
Nhưng nếu Hoàng tộc đối xử với tôi như vậy thì xin lỗi, tối nay tôi sẽ không xen vào chuyện giữa Hoàng tộc Thượng Quan và nhà họ Lý!”
Đồng thời, Dương Thanh đã chuẩn bị sẵn thời cơ tốt nhất để tùy lúc lùi về phía sau.
Một khi Thượng Quan Phó muốn ra tay với anh, anh sẽ lập tức uống đan dược mà Phùng Tiểu Uyển để lại cho anh.
Chỉ cần anh có thể khôi phục võ thực lực võ đạo đỉnh phong, thì sẽ có lòng tin giết được cao thủ thần bí trước mặt.
Lúc anh đã chuẩn bị tốt nhất thì Thượng Quan Phó cũng nhìn anh chằm chằm, sát khí quanh người lão ta nổi lên cuồn cuộn nhưng lại không ra tay ngay, rõ ràng là lão ta cũng rất băn khoăn trong lòng.
Khoảng hai phút sau, sát ý trên người Thượng Quan Phó dần dần biến mất, lão ta nhìn Dương Thanh chăm chú rồi lạnh lùng nói: “Nếu cậu dám trêu đùa chúng tôi, cậu nhất định sẽ hối hận!”
Dứt lời, lão ta nói xoay người rời đi.
Dương Thanh thấy lão ta bước về phía trước vài bước rồi biến mất trong không khí.
Đến khi lão ta rời khỏi rồi anh mới thầm thở phào nhẹ nhõm, vẻ mặt nghiêm túc trước này chưa từng có.
Thượng Quan Phó khiến anh cảm thấy lão ta rất mạnh.
Tuy anh đã mất hết võ công, không thể nào cảm nhận được sự dao động của khí thế võ đạo.
Nhưng dù sao anh vẫn còn thể xác của cao thủ Siêu Phàm Tam Cảnh, vừa nãy anh cảm nhận rất rõ ràng về sát ý mạnh mẽ của lão ta dành cho anh.
Thực lực của Thượng Quan Phó rất có thể đang ở trên Siêu Phàm Tam Cảnh.
“Xem ra đúng như lời Thượng Quan Nhu nói, Thượng Quan Hoàng không bao giờ làm chuyện lão ta không chắc chắn.
E là dù không có mình, Hoàng tộc muốn lật đổ nhà họ Lý cũng không khó khăn gì”, Dương Thanh lẩm bẩm.
Hôm nay từ cao thủ Thần Cảnh sơ kỳ trở lên trong Hoàng tộc họ Thượng Quan đã tới nhà họ Lý hết rồi.
Số còn lại đều là những người bị thương bị bệnh, còn cả người bình thường dưới Thần Cảnh.
Nhưng Hoàng tộc cũng không cần lo lắng gì, nơi này là địa bàn của Hoàng tộc họ Thượng Quan, có người bảo vệ