Khi Dương Thanh nhìn Vũ Văn Bân, dường như anh ta cũng cảm giác được, đưa mắt về phía Dương Thanh, nhếch mép cười khẩy rồi bóng người chợt lóe, biến mất.
Nhưng tiếng sáo vẫn còn vang vọng.
Đến lúc này, cuối cùng Dương Thanh cũng khẳng định được người vừa thổi sáo điều khiển Lý Trọng chính là Vũ Văn Bân.
Anh vô cùng ngạc nhiên: "Sao có thể?"
Dương Thanh biết rõ Vũ Văn Bân là ai, chỉ là một cậu ấm của một gia đình quyền thế tại Yến Đô, còn chưa bước vào cả Thần Cảnh.
Mới mấy tháng ngắn ngủi mà sao anh ta có thể mạnh đến mức độ này? Chỉ dùng sáo là có thể khống chế Lý Trọng có thực lực Siêu Phàm Cảnh ư?
Từ sau khi giết Vũ Văn Cao Dương, Vũ Văn Bân như bốc hơi khỏi nhân gian.
Mỗi khi Dương Thanh nhớ đến mối thù giết bố đều cực kỳ oán hận, chỉ muốn tự tay xé xác anh ta ra.
Nhưng anh không thể tìm ra Vũ Văn Bân, sau đó lại có quá nhiều chuyện xảy ra nên đến bây giờ vẫn chưa có cơ hội báo thù rửa hận cho Vũ Văn Cao Dương.
Vậy mà hôm nay lại gặp Vũ Văn Bân tại đây.
"Vũ Văn Bân!"
Dương Thanh gần như cắn nát răng, thấp giọng rít lên.
Khí thế cuồng bạo dần dần tràn ngập ra khỏi người, đôi mắt anh từ từ nhuốm màu đỏ rực.
Tuy không thể ngưng tụ ra khí thế võ đạo nhưng mỗi khi chìm trong cơn phẫn nộ thù hận, Dương Thanh đều cảm thấy máu trong người mình đang sôi trào.
Lúc này, người của Hoàng tộc họ Thượng Quan và nhà họ Lý còn đang bao vây tấn công Lý Trọng nhưng Lý Trọng trong trạng thái cuồng bạo quá mạnh,dù số lượng cao thủ Thần Cảnh của hai gia tộc vô cùng nhiều cũng không thể giết chết được ngay, chỉ có thể không ngừng gây thương tích cho lão ta.
Nhưng Lý Trọng cứ như không cảm giác được gì vậy, cho dù cơ thể đã bị hủy hoại, thê thảm đến mức không nỡ nhìn thì lão ta vẫn mạnh như cũ, vẫn có thêm mấy người chết dưới những đòn công kích của lão ta.
"Chủ gia tộc, chúng ta không trụ được nổi đâu, nếu cứ tiếp tục thì sẽ mất mát nhiều hơn thôi.
Rút lui đi!"
Bất chợt một người họ Lý hốt hoảng lên tiếng.
Nhiều cao thủ hàng đầu như họ tấn công mà vẫn không thể giết chết Lý Trọng, thật sự là vô cùng tuyệt vọng.
Lý Giang Hùng cũng bắt đầu chùn bước.
Nhà họ Lý đã tổn thất quá nhiều, cứ để mọi chuyện diễn ra thế này thì họ sẽ bị tiêu diệt toàn quân mất.
Chỉ có rời khỏi đây mới giúp gia tộc giữ được một vài cao thủ Thần Cảnh.
Sau một lúc do dự, cuối cùng ông ta cũng hạ quyết tâm, cắn răng nói: "Tất cả rời khỏi vòng vây, thoát đi nhanh nhất có thể!"
"Vâng!"
Các cao thủ của nhà họ Lý luôn mong mỏi lệnh rút lui của Lý Giang Hùng nên ngay thời điểm ông ta ra lệnh, gần như tất cả mọi người đều rút lui trong tích tắc.
Người của Hoàng tộc họ Thượng Quan nổi giận: "Không được rút lui!"
Một khi phe của nhà họ Lý rút lui khỏi trận chiến thì các cao thủ trong Hoàng tộc họ Thượng Quan sẽ phải gánh chịu toàn bộ cơn cuồng nộ của Lý Trọng.
Chỉ với những người này thì hoàn toàn không thể chống lại lão ta.
Nhưng nhà họ Lý và Hoàng tộc họ Thượng Quan vốn đã có thù hằn, họ Lý quan tâm đến sống chết của họ Thượng Quan làm gì?
Trong lúc nhất thời, các cao thủ trong nhà họ Lý vội vã chạy trốn, còn Lý Trọng thì nổi điên tấn công người của Hoàng tộc dữ dội hơn.
Chỉ một lát mà đã có thêm hai người bị giết chết.
"Cậu Thanh, cậu hãy ra tay đi ạ! Không thì chúng ta sẽ chết ở đây mất!"
Lúc này, một cao thủ trong Hoàng tộc thình lình nhìn về phía Dương