Mã Siêu tận mắt thấy Dương Thanh bay ra ngoài, nhất thời ngớ người.
Lần này, Dương Thanh bị thương còn nặng hơn.
Bởi vì Bách Lý Yến vốn là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh.
Dù có bộc phát toàn bộ sức mạnh, Dương Thanh cũng khó có thể bùng nổ thực lực tương đương với Siêu Phàm Thất Cảnh.
Dương Thanh hoàn toàn không thể chống đỡ trước mặt Bách Lý Yến.
"Anh Thanh!"
Mã Siêu hét lớn, vẻ mặt giận dữ nhìn Dương Thanh ngã trên mặt đất không dậy nổi
"Đồ vô lại! Ông đáng chết!"
Hai con ngươi đỏ như máu của Mã Siêu đột nhiên nhìn Bách Lý Yến, chỉ thấy trên mặt anh ta xuất hiện từng đường hoa văn kỳ lạ.
Anh ta vốn chỉ là thực lực Thần Cảnh đỉnh phong, thế mà lúc này cảnh giới võ thuật đột nhiên bộc phát.
! Siêu Phàm Nhất Cảnh!
Siêu Phàm Nhị Cảnh!
Siêu Phàm Tam Cảnh!
Khí tức võ thuật trên người Mã Siêu lập tức tăng vọt, chỉ trong vài giây ngắn ngủi, anh ta đã từ cao thủ Thần Cảnh đỉnh trở thành cao thủ Siêu Phàm Tam Cảnh hàng thật giá thật.
Điều khiến người khác kinh ngạc tột độ chính là những đường hoa văn trông vô cùng dữ tợn đang che kín mặt anh ta kia.
"Tôi muốn ông chết!"
Mã Siêu gầm lên, bóng dáng của anh ta lập tức biến mất tại chỗ, giây tiếp theo đã xuất hiện trước mặt Bách Lý Yến, giơ tay đánh ra một đòn.
"Oành!"
Bách Lý Yến giơ tay đánh lại đòn tần công của Mã Siêu khiến cơ thể Mã Siêu bay thẳng ra ngoài.
Tuy Mã Siêu mạnh mẽ đột phá cảnh giới, hơn nữa còn là đột phá lên Siêu Phàm Tam Cảnh, nhưng Bách Lý Yến lại là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh, hai người bọn họ chênh lệch một trời một vực, hoàn toàn không cách nào vượt qua.
Nhưng lần này, Bách Lý Yến không vội ra tay với Mã Siêu, mà vẻ mặt lão ta ngập tràn kinh ngạc, hai mắt nhìn chằm chằm Mã Siêu.
"Sao có thể có chuyện đó?"
Vẻ mặt lão ta khó tin nói.
Đột nhiên, lão ta nghĩ ra điều gì đó, sửng sốt nói: "Chính là Bách Lý Thu Nguyệt đã truyền máu tổ lên người cậu!"
Phùng Hoàng