Phùng Chí Ngạo mỉm cười: “Thế vẫn chưa cao siêu lắm, chỗ cao siêu thật sự chính là tôi đã cho người đặt bom trên máy bay từ trước, rồi cố tình nói cho Dương Thanh biết một khi bay lên trời, máy bay sẽ nổ ngay, đồng thời xin cậu ta đưa Giai Di đi”.
“Phải như thế thì mới khiến Dương Thanh cảm thấy mình nợ ân tình của chúng ta, cũng vì lý do này, cho dù Giai Di không thể trở thành người phụ nữ của cậu ta thì cũng sẽ được cậu ta coi như bạn”.
“Đối với người trọng tình trọng nghĩa như Dương Thanh, phải khiến cậu ta nghĩ mình nợ ân tình của người ta thì cậu ta mới thật lòng đối xử với họ”.
Người trung niên hỏi tiếp: “Đại hoàng tử, cô chủ biết những chuyện này không?”
Phùng Chí Ngạo lắc đầu: “Con bé rất ngây thơ, chỉ khi nó không biết thì Dương Thanh mới tin nó”.
Người trung niên vội tâng bốc: “Đại hoàng tử anh minh!” !
Ngay cả Dương Thanh cũng không ngờ Phùng Chí Ngạo không hề đơn giản như vẻ ngoài, những gì ông ta làm trước đó đều là diễn.
Chẳng qua Dương Thanh đang vội về Yến Đô để tham gia cuộc đấu võ giành ngôi Vương của Yến Đô nên không điều tra kỹ, chứ nếu anh điều tra thử thì sẽ biết, Phùng Chí Ngạo không hề bị tước quyền thừa kế, càng không bị giam lỏng.
Tất cả chỉ là tin tức mà ông ta cho người phát tán mà thôi.
Phùng Chí Ngạo lại nhìn về phía người trung niên: “Ông biết tại sao tôi cố tình để lộ tin tức Dương Thanh sắp dẫn con gái tôi đi không?”
Người trung niên lắc đầu, hỏi: “Xin Đại hoàng tử giải thích cho ạ!”
Phùng Chí Ngạo mỉm cười: “Khi nhận ra mình đã bị Hoàng tộc họ Phùng tính kế, Vũ Nghiễm sẽ thấy sao?”
Người trung niên đáp ngay: “Chắc chắn cậu ta sẽ rất tức giận, đồng