Chương 2442:
Thượng Quan Nhu mãi vẫn chưa lấy lại tinh thần, cô ta hoàn toàn tin tưởng lời anh. Trầm mặc hồi lâu, Thượng Quan Nhu bỗng nhìn Dương Chấn, ánh mắt phức tạp: “Cậu Chấn, về chuyện võ thuật của cậu đã bị mất hết, cậu nhất định đừng nói cho ông tôi biết. À không, không chỉ là ông tôi, không thể nói cho bất kì kẻ nào trong Hoàng tộc họ Thượng Quan”.
“Hử?”
Dương Chấn vờ sửng sốt, hỏi: “Chẳng lẽ là, Hoàng tộc Thượng Quan cũng muốn ra tay với tôi à?”
Thượng Quan Nhu lắc đầu, sắc mặt nặng nề, nói: “Tôi xin nói thẳng với cậu, ông nội tôi là người vô cùng khó đoán, ngay cả tôi cũng không thể đoán được suy nghĩ của ông ấy, hiện tại rốt cuộc ông tôi nghĩ gì, định làm gì, tôi cũng không đoán ra”.
“Nhưng có thể chắc chắn một chuyện là, một khi cậu mất đi giá trị của mình thì cũng sẽ mất đi người bạn Hoàng tộc Thượng Quan này, thậm chí Hoàng tộc Thượng Quan còn có khả năng giam lỏng cậu để tìm kiếm những bí mật của cậu nữa”.
Nghe Thượng Quan Nhu nói thế, Dương Chấn thoáng kinh ngạc, anh thật không ngờ cô ta lại dám nói cho anh biết những chuyện này.
Dương Chấn đột nhiên hỏi: “Vì sao chị lại nói cho tôi biết những chuyện này?”
Thượng Quan Nhu cười chua chát, lắc đầu: “Trước đó tôi đã chủ trương để Hoàng tộc Thượng Quan đứng ra đưa cậu ra khỏi nhà họ Lý, tôi không hi vọng chỉ vì tôi, cuối cùng lại hại một thiên kiêu võ thuật như cậu”.
“Quan trọng nhất là, tôi tin cậu! Dù võ thuật của cậu đã mất hết nhưng đây nhất định chỉ là tạm thời, một ngày nào đó, cậu sẽ lại quay trở về đỉnh cao võ thuật”.
Nhìn Thượng Quan Nhu nghiêm túc nói vậy, không biết vì sao, Dương Chấn lại thấy lòng ấm áp hẳn.
Anh có thể nhận ra, Thượng Quan Nhu thật lòng không muốn mình gặp chuyện không may trong Hoàng tộc họ Thượng Quan, đương nhiên, trừ trường hợp cô ta là loại người có diễn xuất cực kì cao siêu.
Dương Chấn nói: “Cảm ơn chị!”
Thượng Quan Nhu lắc đầu vẻ cay đắng: “Sau này, chỉ e dù có muốn giúp cậu thì tôi cũng không giúp được gì nữa”.
Dương Chấn thắc mắc:
Anh có cảm giác, lời của Thượng Quan Nhu dường như còn có ẩn ý gì khác, sắc mặt cô ta lại lộ vẻ đau xót khó hiểu, dường như đang có tâm sự gì.
“Không có gì!”
Thượng Quan Nhu lắc đầu, nhanh nhẹn nói thêm: “Tôi dẫn cậu đi gặp ông nội tôi nhé!”
Cô ta không muốn nhiều lời, Dương Chấn sẽ không gặng hỏi, cất bước đi theo Thượng Quan Nhu đến gặp Thượng Quan Hoàng.
“Cậu Chấn tới rồi à!”
Thượng Quan Hoàng vừa thấy Dương Chấn bèn tươi cười chào đón.
Bất luận lúc nào, Thượng Quan Hoàng cũng luôn giữ vẻ mặt tươi cười như thế, làm người ta không nhìn ra đang buồn hay vui.
Dương Chấn gật đầu: “Lần này phải cảm ơn Thượng Quan Hoàng, nếu không tôi còn không biết có thể rời khỏi nhà họ Lý hay không”.
“Hử?”
Thượng Quan Hoàng sửng sốt: “Cậu Chấn nói vậy là có ý gì?”
Thượng Quan Nhu đứng bên cạnh lập tức nóng ruột, cô ta đã dặn trước Dương Chấn rằng tuyệt đối không nên tiết lộ tin tức tu vi võ thuật của mình đã bị mất sạch, vậy mà giờ đây Dương Chấn lại nói thẳng ra như vậy, chẳng phải đã khẳng định tin đồn kia rồi sao?
Dương Chấn càng thêm kinh ngạc: “Chẳng lẽ Thượng Quan Hoàng Chủ không biết võ thuật của tôi đã mất hết, bị nhà họ Lý giam lỏng ba ngày nay rồi sao?”
Thượng Quan Hoàng đáp: “Tôi không hề biết gì!”
Dứt lời, lão ta tỏ vẻ kinh ngạc nhìn Dương Chấn, kêu lên: “Cái gì? Ý cậu nói là tu vi võ thuật của cậu đã mất sạch?”
Dương Chấn gật đầu, lộ vẻ chua xót, nói: “Lần trước tấn công Hoàng tộc họ Diệp, so đấu với người bảo vệ của Hoàng tộc mới biết đối phương mạnh cỡ nào, chỉ trách tôi đã quá tự kiêu, nếu không sẽ không bị hủy hoại trong tay người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp như thế này”.