Chương 2531:
Phải thừa nhận Lý Trọng là một thiên tài, có thể lợi dụng mọi thứ hoàn mỹ trong tình huống thế này.
Nhưng mà Thượng Quan Phó cũng không phải là người hiền lành gì, ngay khi một đòn đánh lén của Lý Trọng đánh bay Thượng Quan Phó, lão ta liền biết Lý Trọng sẽ thừa thắng xông lên, một khi lão ta bị Lý Trọng tấn công trí mạng lần nữa thì sợ là lão ta sẽ mất toàn bộ sức chiến đấu.
Thân thể của Thượng Quan Phó còn chưa tiếp đất thì lão ta đã tập trung sức mạnh toàn thân sẵn sàng đáp trả đòn tấn công của Lý Trọng bất cứ lúc nào.
Ngay khi Thượng Quan Phó đã chuẩn bị xong thì trong nháy mắt Lý Trọng lại tấn công một lần nữa, chớp mắt vung ra một đòn, giận dữ hét lên: “Chết đi!”
Thượng Quan Phó cắn răng, dồn hết sức mạnh trên người vào bàn tay trái rồi đánh ra.
“Oành!”
Hai nắm đấm va chạm, một luồng khí thế võ thuật đáng sợ như cuồng phong tản ra tứ phía.
“Ầm ầm ầm!”
Một số kiến trúc trong phạm vi một trăm mét xung quanh bọn họ cũng ngã sập dưới luồng khí thế võ thuật khủng bố này.
Cùng lúc đó, cơ thể vốn vẫn chưa rơi xuống đất của Thượng Quan Phó lại bay ra xa hơn.
Mà Lý Trọng cũng không khá hơn là bao. Lần công kích đầu tiên của lão ta đối với Thượng Quan Phó đã bị phản phệ. Mà lần tấn công thứ hai lại bị Thượng Quan Phó đỡ đòn khiến lão ta chịu phản nghệ nặng hơn.
Lý Trọng chỉ cảm thấy một luồng sức mạnh như hủy diệt bộc phát từ trên nắm đấm của Thượng Quan Phó sau đó lan ra cả cánh tay.
“Rắc!”
Đột nhiên, một tiếng xương gãy vang lên, xương cánh tay phải của Lý Trọng vỡ vụn, sau đó rũ xuống.
Lý Trọng chịu đựng cơn đau bị gãy một tay, nhìn chằm chằm về phía Thượng Quan Phó bị ngã xuống, sau đó giẫm chân, rời khỏi nơi đó một lần nữa.
Lão ta đã trả giá đắt như vậy, nên dù thế nào cũng phải giết cho bằng được Thượng Quan Phó, bằng không hết
Dương Chấn sững sờ, anh không ngờ lúc này Lý Trọng lại điên cuồng như vậy, nhưng đây là kết quả cực kỳ tốt đối với anh.
E là Thượng Quan Phó và Lý Trọng sẽ cùng chịu tổn thương. Chỉ cần bọn họ mất đi sức chiến đấu, phóng tầm mắt khắp Hoàng Thành Thượng Quan, chỉ cần người bảo vệ của Hoàng tộc Thượng Quan không ra mặt thì sẽ không ai làm gì được anh.
Đương nhiên với điều kiện anh phải uống thuốc của Phùng Tiểu Uyển cho.
Lúc này, thân thể của Thượng Quan Phó rơi xuống cách đó mấy chục mét, sắc mặt tái nhợt, lão ta cảm thấy cánh tay mình sắp gãy sau cú đối đấu với Lý Trọng vừa rồi.
Đột nhiên Thượng Quan Phó cảm thấy luồng khí thế mạnh mẽ của Lý Trọng lại nhanh chóng lao về phía mình, khuôn mặt Thượng Quan Phó vặn vẹo dữ tợn, rống lên: “Lý Trọng, tôi muốn ông chết!”
Dứt tiếng, một luồng khí thế võ thuật bùng nổ từ trên người lão ta.
Nhưng mà lúc này Lý Trọng cũng vọt tới, nhanh chóng đánh ra một đòn, giận dữ hét: “Tôi sẽ giết ông trước!”
“Oành!”
Hai người lại lao vào nhau lần nữa. Nhưng lần này không có cảnh tượng Thượng Quan Phó bị đánh bay như lần trước mà là cơ thể của Lý Trọng nặng nề bay ngược về phía sau.
Lúc này trên người Thượng Quan Phó toát ra luồng khí thế võ thuật cực kỳ khủng bố. Dáng vẻ tóc tai rối tung, khuôn mặt vặn vẹo của lão ta cực kỳ đáng sợ.
Lý Trọng phun máu, khí thế võ thuật trên người lão ta lại suy yếu, nhìn bộ dáng vặn vẹo đáng sợ của Thượng Quan Phó, trong lòng Lý Trọng tràn ngập tuyệt vọng.
“Thượng Quan Phó, ông nghĩ chỉ có một mình ông mới biết giấu giếm thực lực sao?”