Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2582


trước sau

Chương 2582:

Phùng Chí Ngạo nói thẳng: “Tôi biết, Mã Siêu, người anh em tốt của cậu, cùng với con trai cậu ta, ngoài ra còn có cô gái tên Phùng Tiểu Uyển đều đang ở trong Hoàng tộc họ Phùng”.

“Chuyện tôi muốn hợp tác với cậu rất đơn giản, đó chính là muốn trợ giúp cậu đưa những người này rời khỏi Hoàng tộc họ Phùng”.

Ông ta vừa nói ra những lời này, Dương Chấn lập tức lâm vào bối rối, vốn tưởng đối phương có mưu đồ gì với mình, chuyện muốn hợp tác hẳn phải liên quan đến Đế Thôn.

Nhưng anh thật không ngờ, đối phương không chỉ biết rõ ý đồ của mình khi tới Hoàng thành Phùng mà còn chủ động đề nghị muốn giúp mình cứu người ra.

Song ngay sau đó, Dương Chấn đã nghĩ đến nguyên nhân sự việc.

Tại Hoàng tộc họ Phùng, có một quy định, thành viên nam giới thuộc dòng chính đầu tiên chào đời của mỗi thế hệ, từ khi sinh ra đã chính là người thừa kế của thế hệ đó.

Phùng Chí Ngạo là người thừa kế đời tiếp theo, nhưng Mã Siêu lại chính là người thừa kế của thế hệ sau Phùng Chí Ngạo, thậm chí, ngay cả con trai Mã Siêu – bé Tĩnh An cũng là người thừa kế đời sau đó.

Trong Hoàng tộc cổ xưa, tình thế vô cùng phức tạp, dù Phùng Chí Ngạo có thể kế thừa ngai vàng cũng không thể thay đổi quy định mà tổ tông truyền lại. Cho nên, chỉ khi làm Mã Siêu và bé Tĩnh An hoàn toàn rời khỏi Hoàng tộc họ Phùng thì con trai Phùng Chí Ngạo mới có thể trở thành người thừa kế đời tiếp theo.

Sau một hồi trầm mặc, Dương Chấn lên tiếng: “Tôi không tin được ông!”

Nói đoạn, anh nhấc tách trà, uống một ngụm nước trà nóng, đặt tách xuống bàn, ánh mắt bình tĩnh nhìn thẳng vào Phùng Chí Ngạo.

Phùng Chí Ngạo thoáng cau mày, lạnh giọng nói: “Điều tôi muốn chỉ là mỗi một người thừa kế các thế hệ đều rơi vào tay con cháu tôi, mà điều cậu muốn chính là người anh em của mình được an toàn, giữa chúng ta không có bất cứ xung đột về lợi ích nào, vì sao cậu không tin được tôi?”

Dương Chấn lạnh nhạt nói: “Chỉ cần

Mã Siêu và bé Tĩnh An còn ở trong Hoàng tộc họ Phùng này thì dù ông muốn giết bọn họ cũng không dám. Nhưng nếu bọn họ rời khỏi Hoàng thành Phùng thì chưa chắc. Vậy nên, bố con họ ở lại trong Hoàng thành Phùng mới là an toàn nhất”.

“Một khi bọn họ rời khỏi Hoàng thành Phùng, lấy thân phận và địa vị Đại hoàng tử Hoàng tộc họ Phùng của ông, muốn giết bọn họ chẳng phải quá dễ dàng?”

Đây chính là điều khiến Dương Chấn lo lắng nhất, Phùng Chí Ngạo là cao thủ Siêu Phàm Lục Cảnh, muốn giết Mã Siêu và bé Tĩnh An quả thật quá dễ dàng.

Cho dù có anh ở đây cũng rất khó lòng che chở hai người bọn họ an toàn tuyệt đối.

Phùng Chí Ngạo hừ lạnh một tiếng, sắc mặt thoáng tức giận, nói thẳng: “Tôi chính là Đại hoàng tử của Hoàng tộc họ Phùng này, còn chưa đến nỗi làm ra những chuyện thiếu đạo đức như vậy. Nếu tôi thật sự muốn giết người diệt khẩu thì từ hơn hai mươi năm trước đã giết luôn Mã Siêu rồi”.

“Xem ra cậu hoàn toàn không hiểu gì về con người tôi, nếu cậu chịu khó hỏi thăm một chút sẽ biết tôi là loại người thế nào”.

“Tôi cũng biết, hẳn cậu đang hoài nghi, chuyện đánh tráo Mã Siêu năm đó là do tôi làm, nhưng tôi có thể khẳng định với cậu, chuyện này hoàn toàn không liên quan gì đến tôi”.

Nhìn thái độ nghiêm túc của Phùng Chí Ngạo, Dương Chấn lập tức bối rối, chẳng lẽ, chuyện năm đó Mã Siêu bị đánh tráo thực sự không liên quan gì đến Phùng Chí Ngạo?

Nhưng nếu không phải do Phùng Chí Ngạo gây nên thì chuyện này do ai làm?

Trầm mặc một hồi, Dương Chấn hỏi: “Vậy ông cho rằng, chuyện đó do ai làm?”

Phùng Chí Ngạo lập tức nói ngay không hề do dự: “Phùng Chí Viễn!”

“Sao lại thế được?”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện