Chương 2747:
Dinh thự Vân Phong.
Sau khi biết La Thế Hoành đã nhận tội thay Yoshida, trong mắt Dương Chấn lóe lên ánh sáng lạnh lẽo: “Đúng là chưa thấy quan tài thì chưa đổ lệ!”
“Cần tôi giết ai hộ anh không?”
Lúc này, Phùng Giai Di bỗng bước đến sau lưng Dương Chấn, thản nhiên nói.
Dương Chấn đang định từ chối, bỗng nghĩ đến việc bây giờ Phùng Giai Di đã là một cao thủ Siêu Phàm Nhất Cảnh hàng thật giá thật, còn Yoshida cũng là cao thủ Siêu Phàm Nhất Cảnh, nếu hai người đánh với nhau, không chừng Phùng Giai Di sẽ cảm ngộ được gì đó rồi đột phá Siêu Phàm Nhị Cảnh.
Nghĩ tới đây, anh nói: “Cô không phải đối thủ của ông ta đâu!”
Phùng Giai Di thản nhiên nói: “Phải đánh mới biết tôi có phải đối thủ của ông ta không, trước khi cứu được bố tôi, tôi sẽ không chết, anh cứ yên tâm!”
Dương Chấn nói: “Nếu vậy thì tùy cô!”
Phùng Giai Di quay người rời đi luôn, sau khi cô ta đi một lát, Dương Chấn cũng nhanh chóng rời đi, cho dù Phùng Giai Di không đề nghị giúp anh giết Yoshida, Dương Chấn cũng sẽ đích thân làm.
Anh vốn định cho Yoshida ba ngày để cút khỏi Yến Đô, nào ngờ chẳng những Yoshida không định rời đi mà còn dùng Hạ Hà để uy hiếp anh, thậm chí ngay cả mẹ Hạ Hà cũng chết.
Nếu Yoshida đã dùng thủ đoạn khác thường, vậy anh cũng không cần dùng thủ đoạn công bằng nữa.
Đây là cơ hội để Phùng Giai Di rèn luyện, còn giúp anh giải quyết được Yoshida, một công đôi việc.
Dương
Nửa tiếng sau, Phùng Giai Di lặng lẽ xuất hiện trước cửa một căn biệt thự ở ngoại thành như tỉnh linh bóng tối.
Đây chính là chỗ ở của Yoshida.
Điều khiến Dương Chấn bất ngờ chính là Phùng Giai Di cũng không định giấu giếm, trực tiếp đánh một đòn vào cửa luôn.
“Rầm!”
Một tiếng động lớn bỗng vang lên, cửa biệt thự bị đánh bay, Phùng Giai Di nghênh ngang bước vào phòng khách.
Yoshida tức giận đi ra khỏi phòng. Khi thấy Phùng Giai Di, sắc mặt ông ta u ám đến cực điểm: “Cô là ai? Biết tôi là ai không? Cô dám xông vào chỗ ở của tôi à”.
Phùng Giai Di lạnh lùng nói: “Tôi đến để giết ông”.
Cô ta nói rồi hơi nhích chân, lao thẳng về phía Yoshida.
Cùng lúc đó, khí thế đáng sợ cũng bùng nổ từ người cô ta.
Yoshida cứ tưởng Phùng Giai Di chỉ là con tép riu. Sau khi cảm nhận được khí thế của cô ta, con ngươi ông ta bỗng co lại, định trốn nhưng đã muộn rồi. Ông ta đành giơ hai tay chắn trước ngực.
“Rầm!”
Ngay sau đó, đòn tấn công của Phùng Giai Di ập đến, nhưng đã bị tay Yoshida ngăn lại.
Yoshida chỉ cảm thấy tay mình run rẩy, cơ thể lùi về sau năm sáu bước rồi mới ngừng.
Đòn tấn công của Phùng Giai Di lại ập đến.