Chương 2864:
Hai gã cao thủ lực lưỡng đi thẳng về phía Hoài Tinh Vũ và Hoài Phượng.
Người phụ nữ trung niên bưng khay nói với hai mẹ con: “Mời hai vị!”
Hoài Tinh Vũ đã tuyệt vọng rồi, bà ta nhìn về hướng thành chủ Hoài Thành vừa biến mất, ánh mắt đầy oán hận, nghiến răng nghiến lợi nguyền rủa: ‘Dù tôi có hóa thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho ông! Ông là đồ ác quỷ, một con ác quỷ giết chết bố tôi, cướp mẹ tôi!”
“Lên đì!”
Người phụ nữ trung niên kia lạnh lùng nói.
Hai gã cao thủ, mỗi người bưng một chén rượu cưỡng ép Hoài Tinh Vũ và Hoài Phượng uống hết.
Thành chủ Hoài Thành vừa mới rời khỏi phòng khách, chợt có cấp dưới chạy tới báo cáo: “Thành chủ, nguy rồi, vừa rồi tất cả cao thủ Siêu Phàm Cảnh của Dược Vương Cốc đều đã rời cốc, tiến về phía phủ Hoài Thành!”
Thành chủ hít sâu một hơi, tức tối nghiến răng nói: “Bọn chúng thật sự cho rằng phủ Hoài Thành này không có người chắc? Truyền lệnh của tôi, tất cả các cao thủ Siêu Phàm Cảnh của Hoài Thành đều ra tham chiến!”
“Nếu Dược Vương Cốc muốn chết đến thế thì để tôi cho bọn họ toại nguyện!”
Cấp dưới vội thưa: “Vâng, thưa thành chủ”.
Lúc này, một ông già mặc áo dài màu tro đi tới trước mặt thành chủ Hoài Thành, nặng nề nói: “Thành chủ, một khi khai chiến, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng! Rất có thể phủ Hoài Thành chúng ta sẽ bị tổn thất cực kì nặng nề”.
Thành chủ lạnh lếo nói: “Ông cho rẵng, tình hình giữa chúng ta và bên Dược Vương Cốc còn có đường cứu vấn sao?”
Ông già áo màu tro kia nói: “Cái chết của Từ Hoa và Tả, Hữu hộ pháp của Dược Vương Cốc vốn không phải do người của chúng ta gây nên, tuy tôi cũng không rõ
“Chỉ cần chúng ta tìm được Dương Chấn, chúng ta sẽ tra ra được ba tên cao thủ của Dược Vương Cốc đã chết như thế nào”.
Thành chủ Hoài Thành lạnh lùng hỏi: “Tra xong rồi thì sao? Dược Vương Gốc đã giết bao nhiêu cao thủ của phủ Hoài Thành như thế, chẳng lẽ chúng ta còn phải cúi đầu trước bọn họ?”
Ông già áo màu tro nhíu mày: “Chỉ cần chúng †a có thêm chút thời gian, Dược Vương Gốc cũng không dám quá ngang ngược! Chỉ cần phủ Hoài Thành được bảo vệ chu toàn thì tạm thời cúi đầu cũng không phải việc gì quá lớn”.
“Không thể được!”
Thành chủ cả giận quát: “Nếu ông còn dám đề nghị tôi cúi đầu chịu thua Dược Vương Cốc, tôi sẽ giết ông trước đấy!”
Nghe vậy, ông già áo mà tro không dám nói thêm nữa, chỉ âm thầm thở dài trong lòng.
Thành chủ bồng ra lệnh: “Tôi cho ông nửa ngày, phải tìm ra Dương Chấn và đưa nó đến trước mặt tôi!”
“Vâng, thưa thành chủ!”
Ông già áo tro nói rồi quay lưng rời khỏi đó.
Lúc này, người mà thành chủ Hoài Thành muốn giết nhất chính là Dương Chấn, nếu không phải tại Dương Chấn thì phủ Hoài Thành và Dược Vương Cốc đã không bị đẩy tới tình trạng căng thẳng thế này.
Ông già áo tro đi khuất, thành chủ Hoài Thành bước tới sau núi.
“Uỳnh uỳnh!”