Chương 2913:
Nhưng nếu bây giờ anh gọi Tiểu Uyển đến, sau khi Tiểu Uyển chữa khỏi chân cho Mục thành chủ, phủ Hoài Thành và nhà họ Đinh lại gây áp lực cho Mục phủ, liệu Mục phủ còn đắc tội phủ Hoài Thành và nhà họ Đinh để bảo vệ họ nữa không?
Dương Chấn không thể khẳng định, nên mãi vấn không hạ quyết tâm được.
Sau khi im lặng một lát, Mục Hoa nói tiếp: “Đúng rồi, còn có chuyện này, tôi nghĩ cần nói cho Cậu Chấn biết, có lẽ chân của Mục thành chủ bị thương do thành chủ Hoài Thành, chỉ là chúng tôi không có chứng cứ thôi”.
“Mặt khác, ở Thiện Thành, tình trạng của Mục phủ chúng tôi cũng không tốt đẹp gì, từ sau khi Mục thành chủ bị người ta hãm hại, chân bị tật, mấy gia tộc hàng đầu trong Thiện Thành đều rục rịch, muốn thế chỗ Mục phủ”.
“Được rồi, nói đến thế thôi, tôi nói nhiều như vậy cũng không phải để đe dọa Cậu Chấn, mà đang nói đúng thực tế, hy vọng Cậu Chấn sẽ hiểu”.
“Hơn nữa tôi còn có thể cho cậu biết, cho dù cậu tạm thời không chịu gọi thần y đến Thiện Thành, Mục thành chủ của chúng tôi vẫn sẽ bảo vệ cậu thôi”.
Mục Hoa nói rồi quay người rời đi.
Trong lúc nhất thời, trong phòng chỉ còn ba người Dương Chấn.
Ba người nhìn nhau.
Lão Cửu chợt hỏi: “Dương Chấn, cậu nghĩ sao?”
Dương Chấn nói: “Tôi vẫn định quan sát thêm, cũng như Mục Hoa vừa nói, tôi mới quen họ, hay nói đúng hơn, giữa tôi và họ không có bất cứ tình cảm gì, tôi không thể bảo đảm rằng sau khi tôi gọi Tiểu Uyển đến chữa trị cho Mục thành chủ, Mục thành chủ vẫn sẽ bảo vệ chúng ta”.
Lão Cửu gật nhẹ đầu, nói: “Cẩn thận một chút cũng tốt, bây giờ chỉ sợ Đinh Xương sẽ tiết lộ chuyện cậu có dao găm linh khí, một khi tin tức này lọt ra ngoài, cậu đừng hòng rời khỏi Thiện Thành”.
Dương Chấn nhìn về phía Hoài Lam, hỏi: “Hoài Lam, cô thấy sao?”
Hoài Lam thoáng im lặng rồi
“Nhưng tôi có kế này, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là anh Chấn đồng ý để Tiểu Uyển tới Mục phủ chữa trị cho Mục thành chủ”.
Dương Chấn gật đầu: “Gô nói tiếp đi!”
Hoài Lam chợt hỏi: “Anh Chấn, anh nghĩ Tiểu Uyển có thể chữa khỏi chân cho Mục thành chủ không?”
Dương Chấn gật đầu một cách dứt khoát: “Y thuật của Tiểu Uyển hết sức lợi hại, em ấy là người có y thuật gần với ông nội em ấy nhất trong số các thần y mà tôi đã gặp”.
Hoài Lam nói: “Nếu anh Chấn đã tin tưởng vào y thuật của Tiểu Uyển như thế, vậy tôi sẽ xem như Tiểu Uyển có thể chữa khỏi cho Mục thành chủ. Sau khi cô ấy tới, cô ấy chỉ cần chữa cho Mục thành chủ một nửa, để Mục thành chủ nhìn thấy hy vọng khỏi hẳn”.
“Sau khi chắc chắn răng chúng ta an toàn, cô ấy mới chữa nốt cho Mục thành chủ, làm như thế thì không chỉ đảm bảo an toàn cho chúng ta mà còn giữ được quan hệ tốt với Mục thành chủ nữa.
“Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là y thuật của Tiểu Uyển đủ lợi hại, ít nhất phải khiến Mục thành chủ nhìn thấy hy vọng khỏi hẳn”.
Nghe thấy thế, cặp mày đang nhíu chặt của Dương Chấn dần giãn ra.
Lão Cửu nhìn về phía Dương Chấn, gật nhẹ đầu: “Tôi nghĩ có thể thực hiện kế hoạch của Hoài Lam đấy!”