Chương 2938:
Đúng lúc này, Mục Hoa tới, nhìn về phía Dương Chấn: “Cậu Chấn, Mục thành chủ cho mời!”
Nghe thấy Mục Hoa nói thế, đám người Dương Chấn hơi biến sắc.
Dương Chấn nhìn chằm chằm vào Mục Hoa: “Mục thành chủ tìm tôi có chuyện gì?”
Mục Hoa khẽ lắc đầu: “Rất xin lỗi, tôi không tiện hỏi nhiều về chuyện của thành chủ, phiền Cậu Chấn đi với tôi một chuyến!”
Dương Chấn gật đầu: “Được!”
Lão Cửu bồng chắn trước mặtDương Chấn, híp mắt nhìn chằm chằm vào Mục Hoa: “Nếu Dương Chấn gặp chuyện gì, tôi cam đoan sẽ khiến Mục phủ phải trả giá đắt!”
Mục Hoa thoáng sửng sốt, lập tức mỉm cười: “Có phải mọi người hiểu lầm gì không? Thành chủ rất coi trọng Cậu Chấn, sao lại để Cậu Chấn gặp chuyện chứ? Mọi người yên tâm, tuy tôi không biết thành chủ tìm-Cậu Chấn làm gì, nhưng chắc chắn thành chủ sẽ không gây bất lợi cho cậu ấy”.
Dương Chấn cũng nhìn về phía lão Cửu: “Ông Cửu, ông cứ yên tâm, Mục thành chủ sẽ không gây bất lợi cho tôi đâu”.
Lúc này lão Cửu mới nhường đường, nhưng trong mắt vẫn tràn ngập vẻ lo lắng.
Mục Hoa nhanh chóng dẫn Dương Chấn tới _.
chỗ Mục thành chủ.
Sau khi thấy Mục thành chủ, Dương Chấn hỏi: “Mục thành chủ, ông tìm tôi à?”
Mục thành chủ mỉm cười, chỉ vào chỗ ngồi bên cạnh: “Ngồi xuống rồi nói sau!”
Sau khi Dương Chấn ngồi xuống, Mục thành chủ mới mỉm cười: “Tôi tìm cậu đến để báo tin tốt này cho cậu, vì Tiểu Uyển đã giúp chân tôi có lại một chút cảm giác, thực lực của tôi đã tăng lên, bây giờ cho dù thành chủ Hoài Thành tới, tôi cũng tự tin có thể bảo vệ mọi người an toàn”.
Nghe thấy thế, Dương Chấn thầm kinh ngạc, anh biết thực lực của Mục thành chủ rất khó lường, nhưng không ngờ Phùng Tiểu Uyển còn chưa chữa khỏi chân cho ông lão, chỉ mới giúp chân ông lão
Vậy nếu chân Mục thành chủ khỏi hẳn, thực lực của ông lão sẽ mạnh tới mức nào chứ?
Dương Chấn cười nói: “Vậy phải chúc mừng Mục thành chủ rồi!”
Mục thành chủ mỉm cười: “Đều nhờ phúc của cậu, nếu không có cậu, có lẽ đời tôi đừng hòng bước đi nữa”.
Dương Chấn không muốn nhiều lời về chuyện này, bèn nói: “Mục thành chủ, chắc ông †ìm tôi đến không chỉ vì chuyện này nhỉ?”
Mục thành chủ khẽ gật đầu, sắc mặt bỗng nghiêm nghị hẳn lên, ông lão nhìn chăm chăm vào Dương Chấn: “Có phải cậu có một con dao găm linh khí không?”
Nghe thấy thế, Dương Chấn thầm kinh hãi. Vì anh đã chuẩn bị trước nên nét mặt không thay đổi gì nhiều.
Dương Chấn hỏi: “Sao Mục thành chủ lại nghĩ thế?”
Mục thành chủ nói với vẻ nghiêm túc: “Cậu đừng hiểu lầm, tôi hỏi cậu chuyện này vì cao thủ mà tôi cử đến nhà họ Đinh để giết Đinh Xương đã tình cờ biết được trong tay cậu có một con dao găm linh khí”.
“Thế nên tôi mới hỏi cậu, vì chuyện này rất quan trọng. Một khi tin này lộ ra ngoài, cậu sẽ gặp phải phiền phức cực lớn”.
“Nếu trong tay cậu có dao găm linh khí thật, cậu cứ yên tâm, tôi sẽ không nhòm ngó gì nó đâu, còn tìm mọi cách để giúp cậu giấu giếm tin này nữa”.