Chương 2965:
Nhưng lão ta còn chưa đến Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, sao có thể ngăn khí thế Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong từ Mục thành chủ chứ?
Đến giờ Đinh Vũ mới nhận ra mình kém Mục thành chủ nhiều đến mức nào.
“Nếu ông muốn chết, hôm nay tôi sẽ giúp ông!”
Sau khi Mục thành chủ dứt lời, khí thế đáng sợ hơn bùng nổ từ người ông lão.
“Rầm rầm rầm!”
Đá xanh trên mặt đất xung quanh ông lão liên †ục nát vụn, những hòn đá lớn chừng nắm đấm xoay quanh ông lão.
Đinh Vũ sợ hết hồn, cũng không thể chịu nổi áp lực từ Mục thành chủ nữa, lập tức nặng nề quỳ “bịch” xuống đất, chỗ mà lão ta đặt đầu gối lõm hẳn xuống.
“Giết!”
Mục thành chủ tức giận quát.
Sau tiếng quát tức giận của ông lão, những hòn đá đang xoay quanh ông lão lập tức lao về phía cao thủ nhà họ Đinh như đạn pháo.
“Rầm rầm rầm!”
Những hòn đá đó liên tục đánh trúng cao thủ nhà họ Đinh, chỉ sau thoáng chốc, mười cao thủ nhà họ Đinh đã bị đá xuyên thủng cơ thể, lập tức mất mạng.
Trong lúc nhất thời, trong số các cao thủ nhà họ Đinh, chỉ còn lại mình Đinh Vũ.
Đỉnh Vũ không ngừng run rẩy, trên mặt tràn ngập vẻ sợ hãi, lão ta nhìn từng cao thủ nhà họ Đinh ngã xuống bên cạnh mình, hết sức tuyệt vọng.
“Thành chủ, rất xin lỗi, tôi sai rồi! Tôi thực sự biết sai rồi, xin ông cho tôi một con đường sống, tôi thực sự biết sai rồi!”
Trên mặt Đính Vũ tràn ngập vẻ sợ hãi, lão ta liên tục dập đầu, trán nhanh
Trong mắt Mục thành chủ lóe lên ánh sáng sắc bén, ông lão lạnh lùng nói: “Tôi biết nếu không năm chắc, ông sẽ không dám tới Mục phủ, nói đi, rốt cuộc tại sao ông lại đến gây chuyện ở Mục phủ của tôi?”
Đỉnh Vũ không dám giấu giếm, vội đáp: “Thành chủ Hoài Thành đã bảo tôi dẫn cao thủ của Hoài Thành tới Mục phủ, ông ta bắt tôi lựa chọn, chỉ cần tôi đồng ý dẫn người tấn công Mục phủ, sau khi tiêu diệt Mục phủ, ông ta sẽ để tôi quản lý Thiện Thành giúp ông ta”.
“Thành chủ, tôi bị ma xui quỷ khiến, tin vào lời dối trá của ông ta, lại thêm Đinh Xương đã bị kiếm khách Ảnh Tử giết chết, tôi nhất thời hồ đồ nên mới dân cao thủ nhà họ Đinh đến Mục phủ”.
“Thành chủ, tôi biết sai, tôi thực sự biết sai rồi, xin ông cho tôi một con đường sống! Sau này tôi không dám nữa đâu”.
Mục thành chủ không nói gì, trong mắt lóe lên sát khí, ông lão nhìn chằm chằm vào Đinh Vũ: “Xem ra ông vẫn nghĩ tôi ngu, tôi đành tiễn ông lên đường vậy”.
Trên mặt Đinh Vũ tràn ngập vẻ sợ hãi, lão ta đã cảm nhận được sát khí như thực chất của Mục thành chủ.
“Tôi nói! Tôi nói! Thành chủ bớt giận! Tôi nói ngay đây!”