Chương 3167
Takao híp mắt nhìn chằm chằm vào Đỗ Trọng.
Sau khi ông ta dứt lời, khí thế cuồng bạo cũng lan ra từ người ông ta.
Đỗ Trọng đứng phía đối diện ông ta cảm nhận rõ khí thế của đối phương đã mạnh hơn hồi nãy.
Đỗ Trọng hít sâu một hơi, khí thế bỗng bùng nổ từ người Đỗ Trọng.
Điều khiến Takao khiếp sợ chính là khí thế của Đỗ Trọng lại ngang ngửa với ông ta, rõ ràng hồi nãy Đỗ Trọng cũng có chỗ giấu giếm, bây giờ mới là trận chiến thực sự giữa hai người.
“Muốn giết tôi á, chỉ bằng ông thì chưa đủ đâu!”
Đỗ Trọng bỗng quát lớn, ngay sau đó, khí thế của ông ta lại tăng vọt.
Sau tiếng quát giận dữ này, không ngờ khí thế của Đỗ Trọng mới đến Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ bỗng tăng mạnh, đột phá luôn rào cản ở Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ, bước vào Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong.
“Ông… ông đột phá ư!”
Takao trợn tròn mắt, có vẻ không dám tin.
Ông ta chưa bao giờ thấy cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ nào đột phá Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong chỉ trong chớp mắt hết, chuyện này đã hoàn toàn lật đổ nhận thức của ông ta.
Nếu muốn đột phá thì cần một quá trình để tích tụ khí thế, quá trình này ngắn thì mười phút, lâu thì vài tiếng, nghe nói khi cao thủ Thiên Cảnh đột phá còn cần tận mấy ngày.
Nhưng Đỗ Trọng lại đột phá trong chớp mắt ngay trước mặt ông ta.
Lúc này, quanh người Đỗ Trọng tản ra khí thế mạnh mẽ, đã vượt xa Takao rồi.
“Ông Đỗ đột phá rồi, ha ha ha ha, trời
“Ông Đỗ, gi3t chết tên nước Dương này đi, chẳng phải họ vừa tuyên bố sẽ giết ông à? Bây giờ ông đừng nương tay, cứ chơi chết ông ta!”
“Đúng thế, ông Đỗ cố lên, đánh chết tên giặc nước Dương này đi!”
…
Thấy Đỗ Trọng đột phá, cao thủ bên Chiêu Châu đều kích động gào lên, hình như đã quên bên nước Dương vẫn còn cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh, còn Đỗ Trọng mới đến Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong.
Bên nước Dương, sắc mặt của đám người Yoshida Kakeru cũng rất khó coi, họ cứ tưởng đã nắm chắc thắng lợi, nào ngờ Đỗ Trọng lại đột phá.
“Giết!”
Đỗ Trọng bỗng hơi nhích chân, biến mất.
Takao lập tức cảm nhận được áp lực vô cùng mạnh mẽ, sắc mặt trắng bệch, trước Đỗ Trọng với thực lực đã vượt xa ông ta, ông ta không hề có phần thắng.
Cho dù không có phần thắng, ông ta vẫn phải liều mạng một phen, nếu dám bỏ cuộc, kể cả bây giờ sống được, hiệp hội võ thuật nước Dương cũng sẽ không bỏ qua cho ông ta.
Trong nháy mắt, Đỗ Trọng đã xông tới trước mặt Takao, giơ tay đấm một phát.
“Rầm!”
Tiếng va chạm nặng nề vang lên, Takao bay lên cao, sắp rơi khỏi sàn đấu.
“Tốt lắm!”
Bên Chiêu Châu, có cao thủ kích động kêu lên.
Nhưng đúng lúc này, Đỗ Trọng lại hơi nhích chân, xông tới rìa sàn đấu, bỗng chộp lấy cổ chân Takao rồi kéo mạnh.