Chương 3170
Tuy Aoki Yamato chỉ có cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, nhưng thực lực có thể sánh ngang với Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, ngoài ra, Aoki Yamato còn có một thân phận rất cao khác, ông ta là người của gia tộc Aoki – một trong các thế gia võ thuật hàng đầu nước Dương.
Nhưng bây giờ, Aoki Yamato lại thua một thanh niên có vẻ chưa đầy ba mươi tuổi, hơn nữa còn bị anh đánh bay chỉ với một đòn.
Kitano Takeshi đang nhắm mắt nghỉ ngơi cũng mở mắt ra, trong mắt lóe lên sát khí mãnh liệt.
Nhưng giữa sát khí này cũng có vẻ kinh hãi.
“Dương… Dương Chấn!”
Yoshida Kakeru nhìn chằm chằm vào thanh niên kia một lúc lâu rồi mới kinh hãi nói, vì ông ta sợ nên giọng cũng run rẩy.
Dương Chấn có thể đánh bại Aoki Yamato chỉ với một đòn, tức là Dương Chấn cũng có thể đánh bại phó hội trưởng hiệp hội võ thuật nước Dương như ông ta chỉ với một đòn.
Bây giờ, bên nước Dương, chỉ còn một người có hy vọng đánh bại Dương Chấn, đó chính là Kitano Takeshi.
Lúc này Đỗ Trọng cũng nhận ra Dương Chấn, mắt lập tức đỏ hoe, ông ta nhìn người thanh niên đang chắn trước mình, cảm thấy mọi nỗ lực trước đó đều đáng giá.
Vào giây phút này, khí thế mạnh mẽ của Đỗ Trọng trước đó lập tức tiêu tan như thủy triều rút.
Trông ông ta hết sức uể oải.
“Ông Đỗ!”
Dương Chấn không quan tâm đ ến cao thủ nước Dương, vội quay người lại, rảo bước đến, đỡ lấy Đỗ Trọng đang lảo đảo.
Mắt Đỗ Trọng rơm rớm nước mắt, nhưng vẫn mỉm cười ôn hòa, ông ta nói: “Tôi không sao, tôi vừa dùng bí pháp để tăng thực lực, giờ bí pháp hết hiệu quả mà thôi, may mà cuối cùng cũng chờ được cậu rồi”.
Nghe thấy thế, người xem mới hiểu tại sao rõ ràng Đỗ Trọng chỉ có thực lực Siêu Phàm
Nhưng 99% những bí pháp tăng thực lực lên trong thời gian ngắn đều có tác dụng phụ rất lớn, thậm chí một số bí pháp còn tạo thành tổn thương nghiêm trọng với nền tảng võ thuật của người sử dụng.
Dương Chấn không biết bí pháp mà Đỗ Trọng dùng có ảnh hưởng đến nền tảng võ thuật không, anh lấy một viên thuốc ra, nói với Đỗ Trọng: “Ông Đỗ, ông uống đan dược này trước đã”.
Đỗ Trọng không hề do dự, nuốt viên thuốc mà Dương Chấn đưa cho mình.
Viên thuốc vừa vào miệng đã tan ngay, hóa thành một dòng nước ấm, chảy xuống bụng ông ta.
Năng lượng hồi phục mạnh mẽ lan ra từ trong người ông ta, Đỗ Trọng cảm thấy có một dòng nước ấm đang chảy xuôi khắp cơ thể mình.
Ông ta cứ tưởng mình sẽ bị thương nặng, nhưng dưới năng lượng hồi phục mạnh mẽ này, vết thương lại chậm rãi lành, chuyện này khiến Đỗ Trọng vô cùng kinh hãi.
Với tư cách là cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh hậu kỳ, ông ta hiểu rõ, viên thuốc mà Dương Chấn vừa cho ông ta uống quý giá đến mức nào, nếu mang vào hội đấu giá, chắc chắn sẽ bán được với giá trên trời, nhưng Dương Chấn lại đưa ngay cho ông ta.
Nghĩ tới đây, trên mặt Đỗ Trọng tràn ngập vẻ cảm kích.
“Ông Đỗ, ông xuống trước đi, chuyện còn lại cứ giao cho tôi!”
Thấy sắc mặt Đỗ Trọng khá hơn hẳn sau khi uống đan dược, Dương Chấn mới nói.