Chu Kim Hảo bị thương không nặng, trên cổ có hai vết xước nhỏ, chảy chút máu.
Sau khi Dương Chấn đưa bà ta tới bệnh viện, bác sĩ chỉ rửa qua vết thương chứ không hề băng bó đã cho bọn họ đi về.
Lúc Tần Nhã và Tần Yên biết Chu Kim Hảo còn sống đều vui mừng đến mức phát khóc.
Tần Yên chưa đến bệnh viện được bởi vì chuyện của Tập đoàn Nhạn Chấn khiến cô ta bận sứt đầu mẻ trán, lúc biết Chu Kim Hảo còn sống, cô ta yên tâm rồi.
“Mẹ, con xin lỗi, nếu như con không đuổi mẹ đi thì mẹ cũng sẽ không gặp phải những chuyện như thế này.”
Tần Nhã ôm Chu Kim Hảo thật chặt, khóc nói.
Nhìn mẹ con hai người ôm nhau khóc rống như vậy, trong lòng Dương Chấn lại vô cùng lo lắng.
Anh biết, người phụ nữ này muốn giết chết Tần Đại Quang.
Nếu có một ngày, Tần Nhã và Tần Yên biết, Chu Kim Hảo vẫn muốn giết Tần Đại Quang thì các cô sẽ cảm thấy như thế nào đây?
“Đúng rồi, mẹ, rốt cuộc video trực tiếp sáng nay của mẹ đã xảy ra chuyện gì vậy?”
“Bởi vì mẹ chửi bới Dương Chấn nên đã mang đến phiền toái rất lớn cho Tập đoàn Nhạn Chấn đấy.”
“Mẹ mau nghĩ cách phát sóng trực tiếp, giải thích rõ ràng sự thật đi!”
Tần Nhã nhìn thấy Chu Kim Hảo thì rất kích động, nhưng cũng rất rõ ràng là Chu Kim Hảo đã mang tới phiền phức cho Tập đoàn Nhạn Chấn nên vội vàng thúc giục.
Chu Kim Hảo đảo mắt một vòng, nước mắt nói rơi liền rơi, khóc nói: “Tiểu Nhã, những lời mẹ nói đó đều là do nhà họ Ngụy ép, bọn họ nói Dương Chấn là Tổng phụ trách chi nhánh của Tập đoàn Nhạn Chấn tại Giang Châu, muốn tiêu diệt Dương Chấn, phá hủy Tập đoàn Nhạn Chấn.”
“Ngoài chuyện này ra thì mẹ còn có một việc phải thú nhận với con! Thật ra nhà họ Ngụy đã tìm tới mẹ từ lâu, bọn họ ép mẹ giết ba con, nếu không thì sẽ giết chết hết cả nhà chúng ta!”
“Mẹ cũng là bất đắc dĩ, cho nên tối hôm qua trong lúc xúc động mới nhịn đau ra tay với ba con, dù sao thì ba con cũng đã như vậy rồi, nếu như có thể dùng mạng của ông ấy để đối lấy sự bình an của con và Tiểu Yên, mẹ nghĩ là ba con cũng tình nguyện làm như vậy.”
“Nhưng mẹ cam đoan với con, mẹ thật sự không nghĩ sẽ sống một mình, vốn ý định của mẹ là sau khi giết ba con rồi sẽ tự vẫn!”
Chu Kim Hảo nước mắt nước mũi ròng ròng, khóc nói.
Tần Nhã cũng nước mắt đầy mặt, khóc nói: “Mẹ, vất vả cho mẹ rồi!”
Nói xong, hai mẹ con lại ôm nhau khóc rống lên.
Nếu Dương Chấn không biết sự thật thì anh cũng sẽ bị những lời này của Chu Kim Hảo lừa gạt rồi. . truyện ngôn tình
“Mẹ, nếu như mẹ bị ép buộc thì ngay bây giờ hãy mở phát sóng trực tiếp, nói rõ chân tướng sự việc với dân mạng, như vậy có thể giúp Dương Chấn rửa sạch oan khuất.”
Rất lâu sau, cảm xúc của hai mẹ con mới ổn định lại, Tần Nhã lập tức thúc giục nói.
Bây giờ Chu Kim Hảo có thể còn sống trở về, làm sao dám từ chối yêu cầu của Tần Nhã, lập tức phát sóng trực tiếp nói rõ mọi chuyện.
Động tác của nhà họ Ngụy còn nhanh hơn, Ngụy Thành Châu tự mình ra mặt, thông qua phát sóng trực tiếp giải thích sự thật, đồng thời xin lỗi Tập đoàn Nhạn Chấn.
Ngay sau đó, Chu Kim Hảo lại ra mặt, trực tiếp trình bày sự thật.
Trong một thời gian ngắn, toàn bộ mạng internet bùng nổ.
“Không ngờ phát sóng trực tiếp buổi sáng nay lại là giả!”
“Cái tên Ngụy Tường kia đúng là đồ khốn, sao lại có thể vô liêm sỉ tới mức đó được chứ!”
“Chúng ta nói oan cho Tập đoàn Nhạn Chấn rồi, thật xin lỗi!”
“Không sai, quả thực là chúng ta nợ Tập đoàn Nhạn Chấn một lời xin lỗi!”
…
Buổi sáng Chu Kim Hảo phát trực tiếp vốn đã vô cùng nóng, kết quả chưa đến một ngày, gia chủ nhà họ Ngụy lại tự mình lộ mặt, làm sáng tỏ sự thật, còn xin lỗi.
Trong phút chốc, sự kiện lần này lan truyền khắp trên mạng.
Rất nhiều dân mạng cũng tự đăng lời xin lỗi ở trên các nền tảng lớn.
Bây giờ có thể nói là Tập đoàn Nhạn Chấn vô cùng nổi tiếng.
Sức mạnh của cư dân mạng to lớn đến mức nào? Chỉ mấy tiếng ngắn ngủi đã đẩy Tập đoàn Nhạn Chấn lên top một hot seach.
“Anh rể, tốt quá rồi! Tất cả rắc rối trước đó của Tập đoàn Nhạn Chấn đã được giải quyết! Hơn nữa giá trị trên thị trường của công ty cũng trực tiếp tăng vọt!”
“Những đối tác vừa từ bỏ hợp tác với chúng ta bây giờ lại tự mình đến đây, tỏ ý muốn ký kết hợp đồng một lần nữa.”
“Còn có rất nhiều xí nghiệp cũng chủ động muốn hợp tác với chúng ta!”
“Anh rể, em không nói chuyện với anh nữa, lại có đối tác đến muốn
hợp tác rồi!”
Tần Yên kích động gọi điện thoại tới cho Dương Chấn, báo cáo từng tin tức tốt của công ty cho anh.
Nhưng còn chưa nói được mấy câu lại bận rộn, vội vàng cúp điện thoại.
“Dương Chấn, tin tức tốt gì vậy? Nhìn khóe miệng anh đều là ý cười.” Tần Nhã vừa cười vừa nói.
Vốn cô cứ nghĩ Chu Kim Hảo chết rồi, vô cùng đau lòng, bây giờ người còn sống nên tâm trạng của cô rất tốt.
Dương Chấn cười cười, nói: “Tiểu Yên gọi điện thoại tới nói là đã giải xong hết rắc rối của công ty, hơn nữa còn có rất nhiều xí nghiệp chủ động tới muốn hợp tác.”
“Không ngờ nhà họ Ngụy không những không phá hủy được Tập đoàn Nhạn Chấn mà ngược lại còn nâng nó lên cao hơn, qua hôm nay, có lẽ giá trị của Tập đoàn Nhạn Chấn sẽ đạt tới đỉnh cao.”
Tần Nhã biết quan hệ của Dương Chấn và Tập đoàn Nhạn Chấn nên vô cùng vui mừng.
Chỉ có điều cô không biết người thực sự muốn phá hủy Tập đoàn Nhạn Chấn không phải là nhà họ Mạnh hay nhà họ Ngụy, mà là một số người trong Gia tộc Vũ Văn ở Yên Đô.
Dương Chấn mỉm cười: “Chỉ khổ cho Tiểu Yên, chắc chắn công việc sau này sẽ càng bận rộn.”
Tần Nhã bỗng tựa đầu vào vai Dương Chấn, vẻ mặt cảm kích nói: “Chồng ơi, em xin lỗi!”
Dương Chấn sững sờ, lập tức phản ứng lại.
Trước đó, lúc Tần Nhã nhìn thấy Chu Kim Hảo phát trực tiếp ở trên mạng đã gọi điện thoại cho Dương Chấn, hỏi anh Chu Kim Hảo ở đâu.
Thật ra, khi đó, cô đã thật sự tin Chu Kim Hảo.
Lúc này nói xin lỗi cũng là bởi vì trước đó cô đã nghi ngờ Dương Chấn.
Cùng lúc đó, Yên Đô.
Bên trong một ngôi biệt thự sang trọng, vàng son lộng lẫy giống như là hoàng cung.
Trong phòng khách rộng lớn của biệt thự, một người trẻ tuổi đang ngồi ở trên ghế sofa cao cấp, trên bàn trà trước mặt đang đặt một cái Laptop.
Lúc này, trên màn hình laptop đang chiếu một đoạn video.
“Các cư dân mạng thân mến, tôi là Ngụy Thành Châu gia chủ của nhà họ Ngụy ở thành phố Giang Châu tỉnh Giang Bình, tôi ở đây để nói rõ một sự thật với tất cả cư dân mạng!”
“Sáng nay, có một đoạn video được tung lên mạng và rất hot nhưng thật ra nó là giả, sự thật của chuyện này là Ngụy Tường con của tôi…”
Đoạn video này chính là Ngụy Thành Châu đích thân xuất hiện, trực tiếp làm sáng tỏ sự kiện Chu Kim Hảo phát sóng trực tiếp trước đó.
Đoạn video khá ngắn, nhưng lại gây sốt trên mạng.
“Rầm!”
Xem hết video của Ngụy Thành Châu, người thanh niên lập tức nổi giận, đập một phát vào Laptop, vẻ mặt dữ tợn: “Em trai tốt của tôi, thật không ngờ lá bài nát như vậy mà cậu vẫn có thể đánh thắng được!”
“Nhưng thế thì sao chứ? Định mệnh của cậu chính là một tên bỏ đi bị gia tộc vứt bỏ, còn tôi, Vũ Văn Bân, mới chính là tương lai của gia tộc!”
“Cậu đừng vội, thời gian của tôi còn nhiều, cứ từ từ chơi với cậu! Một ngày nào đó, tôi sẽ giẫm cậu trên mặt đất giống như cậu và mẹ cậu năm đó, giống như là chó mất chủ bị đuổi ra khỏi gia tộc!”
Đêm hôm ấy, Dương Chấn nhận được một cuộc điện thoại.
“Anh Chấn, nhiệm vụ của tôi đã xong, ngày mai sẽ về nước! Đã đặt vé máy bay xong rồi, mười giờ sáng ngày mai nhớ tới sân bay quốc tế Giang Châu đón tôi!”
Giọng nói của Irene truyền đến qua điện thoại.
Dương Chấn lập tức vui mừng: “Được, ngày mai tôi sẽ đi đón chị!”
“Dương Chấn, điện thoại của ai vậy?”
Sau khi Dương Chấn cúp điện thoại, Tần Nhã nghi ngờ hỏi thăm.
Vừa rồi, cô nghe thấy là giọng nữ.
Dương Chấn mỉm cười: “Là đồng đội cũ của anh, một chuyên gia nổi tiếng quốc tế trong lĩnh vực y học, anh đã gửi cho cô ấy xem qua kết quả chẩn đoán và điều trị của ba, cô ấy nói, hi vọng khôi phục của ba rất lớn!”