Chương 3320
“Yêu nghiệt mới 28 tuổi mà đã đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, thậm chí sở hữu sức chiến đấu sánh ngang với Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong vốn không thể tồn tại”.
“Ngay cả ở các thế lực Cổ Võ hàng đầu cũng không có loại yêu nghiệt như thế”.
Lệ Trần bình tĩnh nói: “Hồi trước tôi cũng nghĩ thế, mãi đến khi tôi gặp cậu ấy, cậu ấy không ngừng tạo ra kỳ tích”.
“Ông không biết cậu ấy xuất sắc đến mức nào, ông cũng không bao giờ ngờ 6 năm trước, cậu ấy vẫn chỉ là người bình thường chưa bao giờ tiếp xúc với việc tu luyện, hay nói cách khác, cậu ấy chỉ dùng 6 năm ngắn ngủi để đạt đến cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ, có sức chiến đấu sánh ngang với cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong từ một người bình thường”.
Nhiếp Thu lập tức trợn tròn mắt: “Sao có thể chứ?”
Lão ta nghĩ chuyện đó không thể xảy ra, nhưng cũng hiểu Lệ Trần sẽ không lừa mình.
Lệ Trần nói: “Người này chính là anh em tốt của Mã Siêu, tên Dương Chấn, tôi rất mong chờ xem yêu nghiệt như thế sẽ đi đến bước nào sau này!”
“Nhưng chắc chắn rằng trong tương lai, thành tựu của cậu ấy sẽ ở trên tôi, mà quan hệ giữa cậu ấy và Mã Siêu rất tốt, bây giờ chỉ có cách tu luyện công pháp ma đạo mới cứu được Mã Siêu”.
“Tuy thiên phú của Mã Siêu không bằng Dương Chấn, nhưng vẫn rất mạnh, để cậu ấy làm Ma Tử của Ma Tông là phù hợp nhất”.
“Quan trọng là với quan hệ giữa cậu ấy và Dương Chấn, chắc chắn sau này Ma Tông sẽ càng mạnh mẽ hơn”.
Nghe Lệ Trần nói xong, rốt cuộc Nhiếp Thu cũng hiểu tại sao Lệ Trần lại đuổi giết lão ta vì một thanh niên mới đến Siêu Phàm Ngũ Cảnh đỉnh phong.
“Ra thế!”
Nhiếp Thu gật đầu, nói với vẻ tự giễu: “Trước đó, Mã Siêu cũng nói với tôi rằng cậu ta có một người anh em tốt vô cùng lợi hại, tôi
“Tôi đúng là xui xẻo, lần đầu tiên định giết người cướp của, nào ngờ lại gặp phải người yêu nghiệt như thế”.
“Ra tay đi! Được chết dưới tay chủ Ma Tông có tiếng tăm lừng lẫy, còn là cao thủ Thiên Cảnh, tôi chết cũng không hối tiếc gì!”
Lệ Trần cũng không vội ra tay, mà nhìn Nhiếp Thu: “Ông đã biết chuyện tôi đột phá Thiên Cảnh, tôi rời khỏi thế tục chỉ là chuyện sớm muộn”.
“Ở Ma Tông, có rất nhiều người đang nhòm ngó vị trí Ma Tử, một khi tôi rời đi, nếu không chọn người thừa kế thích hợp cho Ma Tông, chắc chắn trong Ma Tông sẽ xảy ra nội loạn”.
“Tôi đã quyết định lập Mã Siêu làm Ma Tử, nhưng với thực lực của cậu ấy bây giờ, cậu ấy chưa đủ tư cách, có thể bị giết bất cứ lúc nào, nên tôi cần tìm người bảo vệ thích hợp cho cậu ấy”.
“Nếu ông đồng ý, tôi có thể tha cho ông”.
Nghe thấy thế, Nhiếp Thu lập tức sững sờ, sau giây phút đờ đẫn, lão ta mới kích động nói: “Tông chủ Lệ, tôi đồng ý trở thành người bảo vệ Mã Siêu! Xin tông chủ cho tôi con đường sống!”
“Rầm!”
Nhiếp Thu nói rồi nặng nề quỳ một chân trước Lệ Trần, cúi cái đầu kiêu ngạo của mình xuống.
Lão ta đã sẵn sàng cho việc bị giết, nào ngờ Lệ Trần lại đồng ý bỏ qua cho lão ta, thậm chí còn muốn lão ta làm người bảo vệ Mã Siêu.
Lão ta định ra tay với Mã Siêu để cướp của, nào ngờ sau khi bắt cóc Mã Siêu, lão ta lại gặp phải phiền phức lớn như thế.
Nếu biết sớm thì lão ta đã không nảy ý xấu rồi.