Chương 3498
Sấm sét hồi nãy chỉ là món khai vị, nó nhanh chóng trở nên dày đặc hơn, cường độ cũng mạnh hơn, điên cuồng giáng xuống, Dương Chấn không hề lùi bước, đứng giữa ma kiếp, để mặc cho sấm sét giáng lên người mình.
Cơ thể anh cứ đầm đìa máu rồi lại hồi phục, sau mỗi lần hồi phục, cường độ của cơ thể anh sẽ mạnh hơn.
“Một khi ông ta vượt qua ma kiếp, linh hồn Ma Thần sẽ hoàn toàn dung nhập vào cơ thể Dương Chấn, từ nay về sau, trên đời này chỉ còn Ma Thần chứ không còn Dương Chấn nữa!”
Lệ Trần bỗng nghiêm nghị nói.
Mã Siêu lảo đảo, suýt ngồi bệt xuống đất, nhìn Dương Chấn đang chịu sự gột rửa của ma kiếp với vẻ tuyệt vọng: “Chẳng lẽ không còn cách nào khác thật ư?”
Lệ Trần nhìn Mã Siêu với vẻ mặt phức tạp: “Uy lực của ma kiếp mạnh hơn thiên kiếp khi Siêu Phàm Cảnh đột phá Thiên Cảnh, hơn nữa ma kiếp có hiệu quả củng cố linh hồn, linh hồn Ma Thần và cơ thể Dương Chấn vốn chưa hòa hợp, nhưng dưới ma kiếp, cả hai sẽ từ từ dung hợp với nhau”.
“Lần này, chỉ mình Dương Chấn có thể cứu cậu ấy, nhưng linh hồn Ma Thần mạnh như thế, sao Dương Chấn ngăn cản nổi?”
Đỗ Bá cũng nghiêm nghị nhìn chằm chằm vào Dương Chấn, trầm giọng nói: “Quan trọng là ma kiếp do Ma Thần gọi đến có cường độ như thế, có lẽ cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ còn khó mà chịu nổi, nhưng trong số các cao thủ Thủ Hộ Minh tới Ma Tông hôm nay, người mạnh nhất mới đến Thiên Cảnh Nhất Phẩm đỉnh phong, không thể ngăn cản nổi”.
Lệ Trần gật đầu, nói tiếp: “Bây giờ kết
Đỗ Bá thở dài, nói: “Tôi nghi linh hồn của Dương Chấn đã bị Ma Thần thôn tính, giờ cơ thể này chỉ thuộc về Ma Thần thôi!”
Mã Siêu siết chặt nắm tay, nghiến răng nghiến lợi: “Tôi không tin linh hồn anh Chấn đã bị Ma Thần thôn tính, chắc chắn anh ấy vẫn còn đó!”
Anh ta nói rồi lao thẳng tới chỗ Dương Chấn.
Đến khi Lệ Trần hoàn hồn, Mã Siêu đã đến rìa ma kiếp, đang định xông vào.
Lệ Trần lập tức sợ hãi quát: “Quay lại cho ta!”
Dưới ma kiếp, tất cả cao thủ dưới Thiên Cảnh Nhị Phẩm đều bị chôn vùi, nói gì đến Mã Siêu còn chưa bước vào Thiên Cảnh.
Một khi Mã Siêu bước vào, có lẽ sẽ tan thành mây khói ngay.
Mã Siêu không hề do dự, bỗng bước lên, tiến vào ma kiếp của Dương Chấn.
“Đoàng đoàng đoàng!”
Một tia sét chói mắt lao về phía Mã Siêu.
Đúng lúc này, một viên ngọc đen nhánh bỗng lơ lửng trên đầu Mã Siêu.
Trước ánh mắt khiếp sợ của tất cả mọi người, sấm sét giáng vào viên ngọc rồi tan biến.
“Đoàng đoàng đoàng!”