Chương 3557
“Hơn nữa cũng không có nhiều cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong thực thụ, chỉ mấy ông lớn đứng đầu Hạ Giới của giới Cổ Võ mới có thực lực như thế”.
“Giữa Hạ Giới và Trung Giới của giới Cổ Võ cũng có kết giới, cao thủ trên Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong không được phép bước vào Hạ Giới của giới Cổ Võ, tương tự, giữa Trung Giới và Thượng Giới của giới Cổ Võ cũng có kết giới, có sự hạn chế về thực lực của người luyện võ”.
“Thế nên cho dù kết giới giữa thế tục và Hạ Giới của giới Cổ Võ tan vỡ, cao thủ hàng đầu bước vào thế tục cũng chỉ đạt đến Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong mà thôi, với thiên phú của cậu, không lâu nữa, cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong cũng sẽ không phải đối thủ của cậu”.
Nghe thấy Lệ Trần nói thế, Dương Chấn mới biết giữa Hạ Giới, Trung Giới và Thượng Giới của giới Cổ Võ đều có kết giới.
Ban đầu, những cao thủ đột phá Thiên Cảnh ở thế tục sẽ bị Thủ Hộ Minh đưa đến Hạ Giới của giới Cổ Võ, ở Hạ Giới cũng thế, sau khi đột phá Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, người luyện võ sẽ bị đưa đến Trung Giới để duy trì sự ổn định của kết giới.
Nhưng nếu kết giới giữa thế tục và Hạ Giới giới Cổ Võ tan vỡ, Dương Chấn vẫn chưa đủ tư cách để lay chuyển cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong của Hạ Giới.
Đối với thế tục, điều này vẫn tạo thành tai họa ngầm rất lớn.
Sau khi nghe Lệ Trần nói, Khương Chiến và Bách Lý Diệp cũng rất ngạc nhiên, hình như không ngờ Lệ Trần lại biết nhiều như vậy.
Bách Lý Diệp lạnh lùng nói: “Cho dù người mạnh nhất Hạ Giới giới Cổ Võ chỉ có thực lực Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong thì cao thủ thế tục vẫn không địch nổi đâu”.
Khương Chiến cũng nói: “Vì kết giới vẫn còn, Thủ Hộ Minh cũng đang quan sát nên cao thủ Thiên Cảnh không được phép bước vào thế tục, nhưng
“Đến khi đó, chắc chắn thế tục sẽ phải trải qua một kiếp nạn, ở giới Cổ Võ cũng là như thế, mọi chuyện đều do thực lực quyết định, chỉ cần kết giới hoàn toàn tan vỡ, thế tục và Hạ Giới giới Cổ Võ hòa làm một, thế tục cũng sẽ biến thành thế giới mạnh được yếu thua”.
“Chúng ta đều là người luyện võ, chắc cậu cũng hiểu, thế giới mạnh được yếu thua khốc liệt đến mức nào, nếu các người thực sự muốn duy trì sự hòa bình của thế tục, tôi khuyên rằng tốt nhất các người đừng nên phá hoại kết giới”.
Hai người này cũng không nói láo, đương nhiên họ cũng không nghĩ cho người bình thường ở thế tục, mà chỉ không muốn mất đi Hạ Giới giới Cổ Võ đang có linh khí dồi dào thôi.
Một khi kết giới hoàn toàn tan vỡ, linh khí của Hạ Giới giới Cổ Võ hòa vào thế tục, người của Hạ Giới sẽ bị tổn thất nặng nề.
Lệ Trần không nói gì nữa, nhìn về phía Dương Chấn, chỉ cần Dương Chấn bảo đánh, lão ta sẽ chiến đấu tới cùng với anh.
Sắc mặt Dương Chấn hết sức khó coi, anh chưa từng cân nhắc nhiều như thế, đến giờ anh mới nhận ra tính nghiêm trọng của việc phá hỏng kết giới.
Một lúc lâu sau, Dương Chấn mới nhìn Bách Lý Diệp và Khương Chiến, lạnh lùng nói: “Các người yên tâm, tôi sẽ không phá hỏng kết giới đâu, cho dù tôi phá kết giới thật thì đó cũng là khi tôi có năng lực đối phó với cao thủ hàng đầu của Hạ Giới giới Cổ Võ”.
Nghe thấy Dương Chấn nói thế, Bách Lý Diệp và Khương Chiến thầm thở phào nhẹ nhõm.
“Cậu Chấn trượng nghĩa!”
Bách Lý Diệp nói.