Chương 3577
Bách Lý Diệp và Khương Chiến đều sững sờ, có thể nói Thiên Huyền Bí Thuật chính là một trong những bí thuật cao cấp nhất ở Hạ Giới giới Cổ Võ, nhưng bây giờ, Dương Chấn lại bảo Thiên Huyền Bí Thuật là bí thuật cấp thấp, vậy bí thuật thực sự trong mắt Dương Chấn sẽ mạnh đến mức nào?
Ngay cả cao thủ ở cấp bậc họ cũng đã được nghe truyền thuyết về Ma Thần.
Linh hồn Dương Chấn đang bị giam cầm cũng vô cùng khiếp sợ, anh biết rõ thực lực của Khương Bằng sau khi dùng Thiên Huyền Bí Thuật mạnh đến mức nào, nhưng bây giờ, linh hồn Ma Thần có thể hạ gục Khương Bằng trong chớp mắt bằng cơ thể anh.
Quan trọng là linh hồn Ma Thần cũng không phát huy thực lực quá mạnh, mà vẫn giống như lúc anh kiểm soát cơ thể.
Hay nói cách khác, trong điều kiện giống nhau, Ma Thần có thể giết Khương Bằng chỉ với một chiêu, còn Dương Chấn chỉ có thể bị Khương Bằng giết.
Khương Bằng lau vết máu ở khóe miệng, nhìn chằm chằm vào Dương Chấn, nghiến răng nghiến lợi: “Ma Thần, giới Cổ Võ đã biết đến sự tồn tại của ông, chẳng mấy nữa, ông sẽ hoàn toàn biến mất khỏi thế gian này!”
Dương Chấn cười khẩy: “Chỉ là sâu kiến của giới Cổ Võ thôi, tôi chưa bao giờ coi họ ra gì!”
Anh nói rồi bỗng nhấc chân, bước từng bước về phía Khương Bằng.
Tuy Khương Bằng bị thương nặng nhưng sau khi dùng Thiên Huyền Bí Thuật, thực lực của lão ta vẫn rất mạnh, ý chí chiến đấu dâng trào, thấy Dương Chấn đến gần mình, nét mặt lão ta hết sức nghiêm nghị, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.
Dương Chấn chợt nói: “Giao nộp Thiên Huyền Bí Thuật, tôi có thể cho cậu toàn thây!”
Nghe thấy
Tuy Thiên Huyền Bí Thuật là cấm thuật của nhà họ Khương, nhưng cũng là bí thuật cao cấp nhất nhà họ Khương, cho dù là ở nhà họ Khương, cũng chỉ có chủ gia tộc và dòng chính có công lớn với nhà họ Khương mới có tư cách tu luyện nó.
Bây giờ Dương Chấn lại bảo lão ta giao nộp Thiên Huyền Bí Thuật.
Khương Bằng cố nén giận: “Chẳng phải ông vừa bảo Thiên Huyền Bí Thuật là bí thuật cấp thấp ư? Giờ lại định dựa vào tôi để đạt được Thiên Huyền Bí Thuật à?”
Dương Chấn không thèm quan tâm, nhìn chằm chằm vào Khương Bằng.
“Tĩnh!”
Đúng lúc này, Dương Chấn bỗng quát khẽ.
Sau khi anh quát xong, ánh mắt Khương Bằng lập tức trở nên đờ đẫn.
Dương Chấn và Khương Bằng đều đứng nhìn nhau, không nói năng gì, bầu không khí vô cùng kỳ quặc.
“Họ đang làm gì thế?”
Khương Chiến bỗng có linh cảm xấu, bèn hỏi.
Nét mặt Bách Lý Diệp vô cùng nghiêm nghị, lão ta nhìn chằm chằm vào Khương Bằng đang đờ đẫn, bỗng trầm giọng nói: “Tương truyền Đồng Thuật của Ma Thần vô cùng đáng sợ, chỉ cần nhìn là có thể khiến người khác rơi vào ảo cảnh của ông ta”.
“Ông ta vừa bảo sẽ khiến Khương Bằng giao nộp Thiên Huyền Bí Thuật, Khương Bằng bỗng trở nên đờ đẫn, có lẽ Khương Bằng đã rơi vào ảo cảnh của Ma Thần, còn Ma Thần thì đang đọc ký ức của Khương Bằng”.