Chương 3705
Võ Thần liếc nhìn chiếc Unimog, sau đó nhìn Đỗ Trọng, nói: “Cậu quyết tâm từ bỏ cơ hội để ta kích hoạt tiềm năng võ thuật của cậu thật à? Hơn nữa ta có thể cam đoan, sau khi kích hoạt tiềm năng xong, ta còn giúp cậu giết những kẻ địch đang nhòm ngó Võ Tông nữa”.
“Nhưng một khi cậu bảo ta cứu cậu bé kia, ta sẽ không còn sức giúp cậu làm những chuyện khác nữa, tốt nhất cậu hãy nghĩ cho kỹ rồi nói cho ta biết lựa chọn của mình”.
Lúc này Dương Chấn mới biết Võ Thần có thể kích hoạt tiềm năng võ thuật của Đỗ Trọng.
Đây là cơ hội tuyệt vời với mọi người luyện võ, nhất là bây giờ, kết giới đã tan vỡ, nồng độ linh khí ở thế tục cũng tăng vọt, giờ là thời đại tu luyện tuyệt hảo đối với cao thủ thế tục.
Đỗ Trọng vốn là một trong những cao thủ hàng đầu thế tục, không cần nghi ngờ gì về thiên phú của ông ta, nếu tiềm năng võ thuật của ông ta được nâng cao, chắc chắn tốc độ tu luyện của ông ta trong tương lai cũng sẽ tăng vọt.
Đúng lúc Dương Chấn nghĩ Đỗ Trọng sẽ chọn nâng cao tiềm năng võ thuật của mình, Đỗ Trọng lại dứt khoát nói với vẻ kiên định: “Tiền bối Võ Thần, tôi từ bỏ việc tăng tiềm năng võ thuật, xin tiền bối ra tay cứu anh em của Cậu Chấn!”
Nghe thấy thế, mọi người đều sững sờ.
“Tông chủ, ông điên rồi à? Nếu tiền bối Võ Thần nâng cao tiềm năng của ông, chắc chắn thành tựu sau này của ông sẽ cực cao, ông mau nói với tiền bối Võ Thần rằng ông muốn tăng tiềm năng võ thuật đi”.
“Đúng thế, tông chủ, với thiên phú của ông, nếu kích hoạt thêm tiềm
…
Người của Võ Tông thi nhau thuyết phục .
Đỗ Trọng vẫn giữ thái độ kiên định, nghiêm nghị nói: “Xin tiền bối Võ Thần ra tay giúp Cậu Chấn!”
Dương Chấn nhìn Đỗ Trọng với vẻ mặt phức tạp, anh thực sự không ngờ Đỗ Trọng sẽ chọn như thế.
Việc nâng cao tiềm năng võ thuật có sức hấp dẫn lớn lao, nhưng Đỗ Trọng vẫn từ chối.
Anh giữ im lặng vì anh đang rất khó xử, không biết nên nói gì.
Mã Siêu là anh em vào sinh ra tử với anh, chắc chắn anh sẽ muốn Võ Thần ra tay trấn áp sức mạnh long mạch trong người Mã Siêu.
Nhưng Võ Thần là do Đỗ Trọng triệu hồi, Dương Chấn và Võ Tông không có ân tình gì, cho dù Đỗ Trọng chọn tăng thiên phú của mình lên, Dương Chấn cũng không ghi hận Đỗ Trọng.
Nhưng bây giờ, Đỗ Trọng lại từ bỏ việc nâng cao tiềm năng võ thuật của mình, điều này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Dương Chấn.
“Tốt lắm!”
Võ Thần nhìn về phía Đỗ Trọng bằng ánh mắt tán thưởng, lão cười ha hả, vô cùng hài lòng: “Không hổ là tông chủ đời thứ mười chín của Võ Tông ta”.
Lão nói rồi khoát tay, Võ Thần Thương trong tay lão bỗng bay về phía chiếc Unimog của Dương Chấn.
Trước sự khiếp sợ của tất cả mọi người, Võ Thần Thương cũng không làm hỏng chiếc xe kia, cứ thế lao thẳng vào xe.