Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3716


trước sau

Chương 3716

Ông ta trầm giọng nói: “Người này là thiên tài nhà họ Tề – một trong các gia tộc hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ, nghe nói còn là người thừa kế cho chức chủ gia tộc họ Tề đời tiếp theo, nếu giết cậu ta, có lẽ cậu sẽ gặp phải phiền phức rất lớn”.

Mã Siêu lạnh lùng nói: “Hừ! Thiên tài của gia tộc hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ cũng chỉ đến thế, nếu tôi muốn giết anh ta thì chẳng khác nào giẫm chết một con kiến”.

Đỗ Trọng cười khổ, trước mặt Mã Siêu và Dương Chấn, thiên tài hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ chỉ là con kiến có thể nhấc chân giẫm chết dễ dàng, đúng là trò cười.

Dương Chấn không nói gì, nhíu mày.

Giờ anh đã trở thành kẻ thù của tất cả mọi người, cho dù giết Tề Anh Vệ thì cũng không sợ, cùng lắm anh sẽ trốn đi, âm thầm tu luyện, với thiên phú của anh, một ngày nào đó anh sẽ có thực lực giết cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong.

Nhưng nếu anh đi, chắc chắn nhà họ Tề sẽ trả thù Võ Tông.

Võ Tông không thể chịu nổi.

Nhưng nếu không giết, có lẽ nhà họ Tề cũng không dễ tha cho Võ Tông.

Đúng lúc này, Liễu Như Yên dẫn đám người Hạ Quân tới.

“Không thể giết họ!”

Liễu Như Yên nhìn về phía Dương Chấn, nghiêm nghị nói: “Tôi biết cậu rất mạnh, nhưng thực lực của nhà họ Tề vượt xa tưởng tượng của cậu, có tận mười mấy cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm”.

“Giết Tề Anh Vệ thì đơn giản, nhưng chắc chắn nhà họ Tề phía sau cậu ta

sẽ không từ bỏ ý đồ đâu”.

Dương Chấn nhíu mày, lạnh lùng nói: “Nếu tôi bỏ qua cho anh ta, chẳng lẽ nhà họ Tề sẽ từ bỏ ý đồ à?”

Nghe thấy Dương Chấn nói thế, Liễu Như Yên lập tức im lặng.

Đúng như Dương Chấn đã nói, cô ta và Tề Anh Vệ đều là thiên tài hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ, đương nhiên cũng biết tính cách của Tề Anh Vệ, nếu hôm nay Dương Chấn tha cho Tề Anh Vệ, chắc chắn sau này Tề Anh Vệ sẽ báo thù.

Đỗ Trọng thở dài, không thuyết phục nữa.

Lúc này, ma uy mạnh mẽ đã lan ra từ Mã Siêu, bao phủ Tề Anh Vệ và Tề Anh Tuyết.

Hai người cảm nhận được áp lực từ Mã Siêu, sắc mặt lập tức trắng bệch, họ cảm thấy hít thở cũng khó khăn.

Mã Siêu nói: “Anh Chấn, để em ra tay cho!”

Dương Chấn không tỏ thái độ ngay mà nhìn về phía Tề Anh Vệ, không biết đang nghĩ gì.

Không có lệnh từ Dương Chấn, đương nhiên Mã Siêu sẽ không hành động thiếu suy nghĩ.

Thấy Mã Siêu nghe lời Dương Chấn như thế, đám người Liễu Như Yên vô cùng kinh ngạc.

Tuy họ đã nghĩ thực lực mà Dương Chấn thể hiện trước đó là thực lực vốn có của anh, nhưng đó chỉ là suy đoán thôi, họ vẫn hơi nghi ngờ.

Dù sao trong người Dương Chấn cũng có linh hồn Ma Thần, nhỡ linh hồn Ma Thần bị thương nặng nên không phát huy hết thực lực thì sao?

Đương nhiên, đó cũng là suy đoán.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện