CHƯƠNG 465: CÁCH CHỨC ANH TA
Gia tộc Vũ Văn, trong phòng họp lớn.
Lúc này, dòng chính của gia tộc Vũ Văn đã ngồi đầy bốn phía chung quanh bàn hội nghị hình tròn.
Người ngồi ở vị trí đầu kia chính là gia chủ của gia tộc Vũ Văn, Vũ Văn Cao Dương.
Có một người đàn ông trung niên có tuổi tác tương tự ngồi bên trái ông ta.
Bên phải Vũ Văn Cao Dương là một người trẻ tầm ba mươi tuổi, vẻ mặt buồn thui, sắc mặt cũng cực kỳ khó coi.
Bầu không khí bên trong phòng họp cực kỳ nặng nề.
“Hôm nay triệu tập các vị tới đây là có chuyện quan trọng muốn thương nghị cùng các vị.”
Đúng lúc này, Vũ Văn Cao Dương đột nhiên lên tiếng.
Nhất thời, ánh mắt mọi người cùng rơi trên người ông ta.
“Nhà họ Hoàng và nhà họ Diệp đột nhiên liên thủ tạo áp lực cho gia tộc Vũ Văn, rất nhiều công ty con dưới tay chúng ta đều chịu ảnh hưởng cực lớn.”
“Mà ảnh hưởng vẫn còn tiếp tục lan rộng, đoán sơ quá thì tổn thất của gia tộc đã vượt quá năm phần trăm.”
“Tìm các vị đến chính là muốn bàn bạc xem cách ứng phó thế nào, nếu như cứ để yên cho nhà họ Hoàng và nhà họ Diệp tiếp tục liên thủ chèn ép sản nghiệp dưới tay chúng ta thì tổn thất của chúng ta sẽ càng lớn hơn.”
Ánh mắt Vũ Văn Cao Dương quét qua đám người, trầm giọng nói.
“Gia chủ, ông định che giấu một vài việc à?”
Đúng lúc này, người đàn ôn trung niên ngồi bên trái Vũ Văn Cao Dương đột nhiên cất lời, trong giọng nói còn mang theo vài phần châm chọc.
Lông mày Vũ Văn Cao Dương nhíu lại, không vui nói: “Ông muốn nói cái gì?”
Ánh mắt của người đàn ông trung niên đầy sát khí nhì chằm chặp vào Vũ Văn Bân ngồi đối diện mình, nghiến răng nói: “Việc nhà họ Hoàng và nhà họ Diệp cùng chèn ép gia sản đều do cậu mà ra đúng không?”
Những người khác đều kinh ngạc, mặc dù bọn họ đã nhận được tin tức, cũng sớm biết tất cả đều do Vũ Văn Bân mà ra.
Vũ Văn Bân là con của Vũ Văn Cao Dương, là người thừa kế của gia tộc Vũ Văn, gia chủ tương lai.
Ai dám vạch trần trước mặt mọi người rằng tổn thất trong gia tộc có liên quan đến Vũ Văn Bân chứ?
Duy chỉ có người đàn ông trung niên này dám nói ra, rõ ràng là nhằm vào Vũ Văn Bân.
Có điều nghĩ đến một tin đồn khác liên quan tới gia tộc Vũ Văn mà họ nghe được hôm nay thì cũng có thể hiểu được.
Người đàn ông trung niên không phải ai khác, chính là Vũ Văn Cao Chấn, người có con trai duy nhất và vợ bị ám sát hôm qua, anh họ của Vũ Văn Cao Dương.
Bây giờ gia tộc Vũ Văn chỉ có hai phe này, nhưng nhiều năm qua, Vũ Văn Cao Chấn chưa bao giờ tranh quyền đoạt thế, làm người cũng cực kỳ khiêm tốn.
Cho nên Vũ Văn Cao Dương mới có thể một mực nắm quyền trong gia tộc.
Trong vòng một đêm, vợ con của Vũ Văn Cao Chấn đều bị giết chết, mà nghe đồn là vì hành vi của Vũ Văn Bân, ông ta bị phẫn nộ làm mờ mắt, liền chỉ mũi dùi về phía ba con Vũ Văn Cao Dương.
“Bác, bác nói thế có hơi quá đáng rồi.”
“Đúng là cháu có trách nhiệm trong việc sản nghiệp bị chèn ép, nhưng đây rõ ràng là âm mưu, âm mưu nhằm về cháu, bác không thể không hiểu rõ được?”
“Bây giờ không phải lúc chúng ta nội chiến, mà phải nghĩ cách giải quyết nguy cơ của gia tộc Vũ Văn lúc này.”
“Chờ giải quyết xong, bác muốn truy cứu trách nhiệm, cháu tuyệt đối không lùi một bước!”
Lúc này Vũ Văn Bân đứng lên, cố nén tức giận nói.
Anh ta thân là người thừa kế gia tộc, bị Vũ Văn Cao Chấn chỉ trích trước mặt mọi người như vậy, nếu như còn không đứng ra vậy uy danh của anh ta ở gia tộc nhất định sẽ chịu đả kích nghiêm trọng.
“Vũ Văn Bân nói không sai, lần này rõ ràng là âm mưu nhằm vào nó, bây giờ việc chúng ta cần phải làm chính là cả tộc cùng nhau đấu với địch, nhất trí đối ngoại, nội chiến chỉ làm suy yếu lực lượng gia tộc thôi, còn cho kẻ địch có cơ hội lợi dụng.”
Vũ Văn Cao Dương cũng đứng ra nói, ngay sau đó tiếp tục lên tiếng: “Tôi đã sắp xếp nhiệm vụ tiếp theo rồi, mọi người…”
“Ầm!”
Vũ Văn Cao Dương còn chưa nói xong, Vũ Văn Cao Chấn đột nhiên vỗ bàn một cái đứng lên, cả giận nói: “Có một số việc có thể dễ dàng tha thứ, nhưng có một số việc tôi không nhịn được!”
“Chuyện Vũ
“Nếu như ông không giải thích được, vậy hôm nay cho dù có hủy gia tộc Vũ Văn, tôi cũng sẽ không cho các người sống tốt!”
Vũ Văn Cao Chấn đỏ bừng cả mắt, tức giận rít gào lên.
Ai cũng sợ ngây người, đây là lần đầu tiên bọn họ được thấy một mặt này của Vũ Văn Cao Chấn.
“Vũ Văn Cao Chấn!”
Vũ Văn Cao Chấn gầm nhẹ nói: “Tôi nói giải quyết chuyện địch ngoài trước rồi bàn tiếp cái khác sao!”
“Mấy năm gần đây, tôi chưa từng tranh với ông, nên ông tưởng là tôi dễ bắt nạt à?”
“Ngay vào đêm qua, vợ và con trai tôi đều bị giết!”
“Tất cả chứng cứ đều hướng về phía con của ông, ông thân là gia chủ mà không quan tâm, chẳng lẽ vợ con tôi chết không quan trọng bằng tổn thất lợi ích của gia tộc à?”
Vũ Văn Cao Chấn gầm lên, hai mắt nổi tơ máu, tràn đầy dữ tợn.
Vũ Văn Cao Dương hít vào một hơi, cố gắng không chế cơn tức, trầm giọng nói: “Không phải vợ con ông chết không quan trọng mà bây giờ gia tộc đang hai mặt giáp địch, cực kỳ nguy cấp.”
“Nhà họ Hoàng và nhà họ Diệp sớm đã để mắt tới gia tộc Văn Vũ, nếu như không sớm giải quyết, chỉ sợ toàn bộ gia tộc Văn Vũ sẽ suy sụp.”
“Người mất cũng mất rồi, việc chúng ta có thể làm là điều tra rõ chân tướng, tìm ra hung thủ, báo thù rửa hận cho bọn họ.”
“Nhưng điều kiện tiên quyết là, trước tiên chúng ta phải vượt qua lần nguy cơ này của gia tộc, nếu không tất cả chỉ là nói suông thôi!”
“Ông trước bình tĩnh đã, chờ giải quyết xong quuy cơ, tôi nhất định sẽ cho ông một câu trả lời công bằng!”
Vũ Văn Cao Dương chân thành nói.
Bây giờ nhìn sản nghiệp của gia tộc bị nhận đã chịu đả kích nghiêm trọng, nếu như không kịp thời dừng lại tổn hại, lòng người trong gia tộc nhất định sẽ bàng hoàng, thậm chí nhân viên trong tập đoàn cũng sẽ rời đi.
Khi đó, gia tộc Vũ Văn sẽ chỉ còn lại cái xác không.
“Không được!”
Vũ Văn Cao Chấn kiên định lắc đầu, nói: “Nhất định phải cho tôi một lời giải thích công bằng ngay bây giờ, nếu không đừng ai hòng được tốt!”
“Ông…”
Vũ Văn cao Dương giận dữ, chỉ vào Vũ Văn Cao Chấn, một câu cũng không nói lên lời.
Hồi lâu sau, ông ta mới nghiến răng nói: “Rốt cuộc ông muốn bàn giao thế nào?”
“Cách chức Vũ Văn Bân, lập người thừa kế mới!”
Vũ Văn Cao Chấn lạnh lùng nói.
Tất cả đều kinh ngạc, lúc này Vũ Văn Cao Chấn lại ép Vũ Văn Cao Dương lập người thừa kế mới.
Vũ Văn Bân ngây ra, anh ta nhanh chóng cả giận nói: “Bác cứ vậy mà muốn cách vị trí thừa kế của cháu sao?”
“Chưa bàn đến việc vợ con tôi có phải chết trong tay cậu không, chỉ bằng việc lúc này cậu mang đến phiền phức lớn cho gia tộc như vậy, bãi bỏ vị trí thừa kế của cậu thì có vấn đề gì sao?”
Vũ Văn Cao Chấn chất vấn.
“Người không phải do cháu giết!”
Vũ Văn Vân cả giận nói: “Về phần việc kinh doanh của gia tộc bị chèn ép, rõ ràng là âm mưu nhằm vào cháu, cho dù kẻ ngu cũng có thể nhìn ra, chẳng lẽ bác không hiểu à?”
Câu nói này không chút khách khí nào.
Vũ Văn Cao Chấn cũng không thèm để ý, lạnh lùng nói: “Cậu cũng nói đây là âm mưu nhằm vào cậu, vậy càng có thể xác định bây giờ nguy nan mà gia tộc gặp phải đều vì cậu mà ra, đã vậy, cậu còn tư cách gì mà đòi tiếp tục đảm nhiệm vị trí người thừa kế?”
Vũ Văn Bân vừa tính nói chuyện, Vũ Văn Cao Dương lại chen vào: “Được, tôi đồng ý với ông, bỏ vị trí người thừa kế của nó.”
Lời vừa dứt, tất cả mọi người ở đây đều sợ đến ngây người.