“Ông chủ Tôn, xem ra ông dễ quên quá, nhục nhã như vậy mà ông cũng nhịn được”.
Lâm Thiên Trạch lắc đầu rồi nói: “Ông chủ Tôn, ông cũng thấy rồi đó, con trai của sếp Điền bị giết, chắc chắn sếp Điền sẽ không dễ dàng buông tha cho nhà họ Ngải. Nếu nhà họ Diệp muốn bảo vệ nhà họ Ngải thì chỉ có thể đối đầu với nhà họ Điền”.
“Mà chắc chắn nhà họ Lâm tôi sẽ đứng về phía nhà họ Điền. Bây giờ hai chọi một, phần thắng đang nghiêng về phía tôi. Nếu cộng thêm ông nữa thì là ba chọi một”.
“Ông chủ Tôn, đây là cơ hội duy nhất để ông báo thù, bỏ lỡ rồi thì suốt đời ông sẽ phải sống dưới cái bóng của nó”.
“Tôi xin khuyên ông chủ Tôn nên suy nghĩ kĩ càng thì hơn! Ba gia tộc lớn bắt tay, đừng nói là đối phó một người, dù là bất kỳ gia tộc nào trong số tám gia tộc lớn ở Yến Đô, đâu ai có thể làm đối thủ của chúng ta?”
Lâm Thiên Trạch cười khuyên.
Lần này Tôn Húc bắt đầu do dự phân vân.
Giống như những gì Lâm Thiên Trạch nói, từ lần quỳ xuống xin Dương Thanh tha cho, ông ta luôn ám ảnh về việc đó. Nếu không mượn sức của các thế lực bên ngoài, ông ta không thể báo thù được.
Hôm nay nhà họ Lâm, nhà họ Điền đều ở đây, nếu cộng thêm nhà họ Tôn, ba gia tộc lớn bắt tay nhau, đúng là cơ hội của ông ta.
Bây giờ ông ta chỉ lo về Dương Thanh mà thôi, cuối cùng cậu ta là ai?
Nếu chỉ là một người có chút sức mạnh thì thôi nhưng quan trọng là người bạn có địa vị cao của ông ta lại không tra được lai lịch của Dương Thanh.
Chỉ có thể chứng minh rằng lai lịch của Dương Thanh cực lớn nên mới giấu được thông tin năm năm đó.
“Ông chủ Tôn, tốt nhất ông hãy suy nghĩ kỹ!”
Diệp Mạn lạnh lùng nói.
Nếu nhà họ Tôn cũng gia nhập vào phe phái nhà họ Lâm và nhà họ Điền thì áp lực lên bà ta sẽ lớn hơn rất nhiều.
Hôm nay bà ta đến đây là vì muốn làm chút chuyện cho Dương Thanh, mong sớm ngày được Dương Thanh và Tần Thanh Tâm thông cảm, từ đó được nhận lại con mình.
Từ đầu đến cuối Dương Thanh đều không nói gì, anh chỉ lạnh lùng nhìn mọi chuyện đang diễn ra.
Chỉ khi gặp nguy hiểm thì mới biết ai thật lòng với mình.
Điền Hoa cũng không nói gì nữa, từ cuộc đối thoại giữa Lâm Thiên Trạch và Tôn Húc, ông ta có thể xác định rằng lúc ở nhà họ Diệp, Tôn Húc từng phải