Một hình bóng quen thuộc hiện lên trong tâm trí của Hạ Hà, Dương Thanh đã từng nói rằng anh ấy chính là chủ tịch của Công ty giải trí Ngôi Sao.
Tất cả những việc hiện giờ, ngoại trừ Dương Thanh ra thì không ai có thể làm được.
Lúc này, Hạ Hà càng cảm thấy biết ơn Dương Thanh nhiều hơn.
“Dương Thanh, cám ơn anh!”, cô ta nói thầm trong lòng.
Cùng lúc đó, trêи tầng cao nhất của tập đoàn Nhạn Thanh, bên trong văn phòng chủ tịch.
Dương Thanh đang ở trong văn phòng một mình, ngay sau đó Lạc Bân đã chạy vào.
"Chủ tịch, mọi chuyện đã sắp xếp ổn thỏa rồi. Sau khi vụ bê bối của đạo diễn Vương và Ngô Thiên Hữu bị phanh phui, bọn họ đã bị cả nước phong tỏa".
Lạc Bân nói: "Không chỉ vậy, đoàn phim ‘Chiến Thần Bất Bại’ đã trải qua một cuộc thay máu hoàn toàn. Ngoại trừ Hạ Hà là người mới ra thì các diễn viên khác đều là những tên tuổi lớn với đông đảo fans hâm mộ”.
"Vì vụ lùm xùm giữa đạo diễn Vương và Ngô Thiên Hữu, độ hot của ‘Chiến Thần Bất Bại’ đã tăng vọt trở lại. Hiện tại, nhiều khán giả đặt kỳ vọng rất cao vào bộ phim này".
Dương Thanh không khỏi bất ngờ, anh gật đầu nói: "Được rồi, tiếp theo đây công việc chính của ông là có thể tiếp tục tập trung vào dự án Thành Cửu Châu rồi”.
Lạc Bân vội vàng gật đầu: "Chủ tịch hãy yên tâm, tôi đã sắp xếp xong xuôi mọi việc, hôm nay dự định bắt đầu. Tất cả việc ăn ở đều sẽ ở công trường dự án Thành Cửu Châu. Tôi sẽ đích thân giám sát mọi việc".
Dương Thanh hơi ngạc nhiên, anh chỉ không muốn dự án Thành Cửu Châu là mục tiêu của một số người quan tâm chứ không có ý định để Lạc Bân sống trêи công trường.
Nói thế nào thì Lạc Bân cũng là tổng giám đốc lương cả năm hàng chục triệu tệ, sao có thể đến công trường ngủ được chứ?
"Sếp Lạc, ông không cần phải quá sức như vậy, chỉ cần có thể sắp xếp một cấp dưới đáng tin cậy trông chừng là được rồi”.
Dương Thanh nói.
Lạc Bân vội nói: "Chủ tịch yên tâm, tôi không sao. Hơn nữa tôi đến công trường không hẳn chỉ vì chuyện của công trường, mà là chuyển trước văn phòng đến Thành Cửu Châu mà thôi”.
“Đợi sau khi Thành Cửu Châu hoàn thành, trụ sở tập đoàn Nhạn Thanh của chúng ta chắc chắn sẽ phải dời đến đó. Cứ coi như tôi đến trải nghiệm trước môi trường văn phòng mới đi!"
Nghe Lạc Bân nói vậy, Dương Thanh liền hiểu rằng đây không phải là Lạc Bân nhất thời cao hứng, mà là đang chuẩn bị tốt nhất.
"Được rồi, nếu như ông đã có sự sắp xếp vậy thì tôi cũng không nói gì nữa”.
Dương Thanh hài lòng nói.
“Cảm ơn chủ tịch!”
Lạc Bân vội nói.
Lúc chuẩn bị rời đi, đột nhiên ông ta nghĩ tới điều gì đó liền nói nhanh: "Chủ tịch, không phải sếp Tần đã đến tập đoàn Mamba Đỏ sao? Tôi nghĩ là cậu cần giúp đỡ sếp Tần”.
Dương Thanh sửng sốt, sếp Tần mà Lạc Bân nói chính là Tần Thanh Tâm.
"Ý ông là, Thanh Tâm đến gặp tổng giám đốc của Mamba Đỏ sẽ gặp phải phiền phức?”
Dương Thanh hỏi.
Lạc Bân gật đầu, trầm giọng nói: "Mặc dù tập đoàn Mamba Đỏ là công ty do bà chủ Diệp thành lập, nhưng trêи thực tế, nó đã bị thế lực gia tộc xâm nhập từ lâu".
"Bây giờ bà chủ Diệp đang nằm viện chữa bệnh, nội bộ nhà họ Diệp tranh giành quyền lực, mà tài sản của Mamba Đỏ lên tới hàng trăm tỷ tệ nên nó chắc chắn là nơi mà nhà họ Diệp tranh quyền đoạt thế".
"Vốn dĩ dòng chính của nhà họ Diệp đang tranh giành vị trí tổng giám đốc tập đoàn Mamba Đỏ, nhưng bây giờ đột nhiên mọc đâu ra một sếp Tần, bọn họ chắc chắn không phối hợp đâu”.
Trước đây Dương Thanh không nghĩ nhiều như vậy, nhưng bây giờ nghe Lạc Bân nói, anh mới nhận ra Tần Thanh Tâm sắp phải đối mặt với bao nhiêu