“Thất bại chính là thất bại. Người nhà họ Tiết không cần phải kiếm cớ”.
Nhị vương tử nhà họ Tiết không thèm nể mặt nói.
Sắc mặt của Tiết Nguyên Bá cực kỳ khó coi. Ở nhà họ Tiết, ông ta mới là đứa con trai được Tiết Vương yêu thương nhất.
Nhưng lần này bị Dương Thanh đuổi khỏi Yến Đô khiến địa vị của ông ta trong lòng Tiết Vương bị giảm sút.
Nếu không nhờ Tiết Vương muốn cho ông ta cơ hội lấy công chuộc tội, chỉ e ông ta đã mất cơ hội tranh giành vị trí Tiết Vương đời sau.
“Tiết Nguyên Cát, đừng tưởng lần này bố cho anh làm người phụ trách ở Yến Đô là có thể tùy tiện dạy dỗ tôi. Anh chưa có tư cách này đâu!”
Tiết Nguyên Bá không nhịn được lên tiếng nói.
Dường như Tiết Nguyên Cát đã quen với chuyện này, không hề nổi giận chỉ khinh thường nói: “Bố cho tôi phụ trách chuyến đi tới Yến Đô lần này, vậy thì ở Yến Đô tôi có tư cách dạy dỗ cậu”.
“Không phục thì cứ việc rời đi, đừng làm chướng mắt tôi”.
Tiết Nguyên Bá cả giận nói: “Đợi anh đoạt được Yến Đô hẵng nói với tôi mấy lời ngông cuồng này”.
Dứt lời, ông ta nổi giận đùng đùng rời đi.
“Hừ! Một thằng ăn hại được bố chiều còn tưởng mình thực sự là người thừa kế?”
Tiết Nguyên Cát nhìn theo bóng lưng Tiết Nguyên Bá, hừ lạnh một tiếng rồi dẫn người đi khỏi.
Cùng lúc đó ở dinh thự Vân Phong.
Tần Thanh Tâm và Tiêu Tiêu đã ngủ, còn Dương Thanh bị cô đuổi sang phòng cho khách. . TruyenHD
Một mình anh lăn lộn trêи giường, trằn trọc không ngủ được.
Khi mới rời khỏi biên giới phía Bắc trở lại Giang Hải, anh chỉ muốn yên ổn ở bên Tần Thanh Tâm và Tiêu Tiêu, sau đó phát triển tập đoàn Nhạn Thanh mẹ anh để lại thành doanh nghiệp đứng đầu thế giới.
Nào ngờ chỉ mới nửa năm đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, gặp phải không ít phiền phức.
Tập đoàn Nhạn Thanh ngày càng phát triển, nhưng phiền phức cũng ngày càng lớn hơn.
Hiện giờ anh đã phải đối đầu với người của Vương tộc.
Bốn khu vực biên giới Đông, Tây, Nam, Bắc, các Hoàng tộc và Vương tộc là các thế lực nổi danh nhất Chiêu Châu.
Mặc dù thực lực chênh lệch nhưng vẫn nổi danh, chứng tỏ thực lực của Hoàng tộc và Vương tộc rất mạnh, địa vị ở Chiêu Châu cũng cực cao.
Còn Dương Thanh đã rời khỏi biên giới phía Bắc, không thể dùng quyền thế để trấn áp Hoàng tộc và Vương tộc nữa.
Nếu chỉ có mình anh, dù là Hoàng tộc hay Vương tộc anh cũng không hề e ngại.
Toàn bộ Chiêu Châu chẳng có mấy ai có thể uy hϊế͙p͙ được anh.
Nhưng hiện giờ anh đã có gia đình hạnh phúc, có tập đoàn lớn, cũng quen biết không ít người.
Mối bận tâm của anh ngày càng nhiều, nguy hiểm càng gia tăng.
“Có lẽ đây chính là số mệnh của mình!”
Một lúc lâu sau, Dương Thanh