*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mọi người đều nhìn về phía Dương Thanh.
Trong mắt Tiêu Chỉ Tinh tràn ngập vẻ trêu ngươi, như thể đã thấy cảnh Dương Thanh bị Lưu Kỳ đánh tơi bời rồi ném khỏi tập đoàn Tân Thảo.
Lưu Kỳ cũng chú ý đến Dương Thanh và Mã Siêu đang bị đám bảo vệ bao vây, lập tức nhìn chằm chằm vào Dương Thanh: “Chính mày đã bảo tao xuống gặp mày à?”
“Muốn chết đúng không!”
Mã Siêu nhíu mày, tức giận quát.
“Mẹ kiếp! Ở địa bàn của ông đây mà vẫn dám nói chuyện với ông đây như thế, đúng là không biết trời cao đất dày”.
Lưu Kỳ khoát tay: “Đánh gãy tay chân thằng oắt này rồi ném khỏi tập đoàn Tân Thảo cho tôi”.
“Sếp Lưu không phân biệt đúng sai, chưa gì đã định đánh gãy tay chân anh em của tôi à?”
Dương Thanh lạnh lùng nói: “Anh là tổng giám đốc của tập đoàn Tân Thảo, có người đến tìm anh, anh không sợ làm lỡ việc quan trọng của tập đoàn ư?”
Dương Thanh vốn có thể lấy hợp đồng và thủ tục mà nhà họ Tiết đã chuẩn bị sẵn ra luôn.
Nhưng anh không làm thế, anh muốn xem xem rốt cuộc người đàn ông hống hách này có tư cách ở lại tập đoàn Tân Thảo không. Nhớ quay lại web t ruyện T amlinh nha!
Mã Siêu cũng không phải người thích quản lý doanh nghiệp, hay nói cách khác, chỉ cần Lưu Kỳ thích hợp, sau này chuyện ở tập đoàn Tân Thảo sẽ do hắn quyết định.
Còn Mã Siêu chỉ là ông sếp ngồi không mà thôi.
“Tao làm việc thế nào cũng không cần giải thích với mày nhỉ?”
Lưu Kỳ ngạo nghễ nói: “Ông đây là tổng giám đốc của tập đoàn Tân Thảo, trừ chủ tịch ra, ông đây to nhất!”
“Dương Thanh, sếp Lưu đã làm ở tập đoàn Tân Thảo nhiều năm, bằng không tập đoàn đã không bổ nhiệm anh ấy làm tổng giám đốc rồi”.
“Tôi khuyên cậu nên quỳ xuống xin tha thì hơn, không chừng sếp Lưu sẽ nể mặt tôi, để lại cái mạng chó cho cậu đấy”.
“Chứ không lát nữa, có khi cậu sẽ bị đánh gãy tay chân rồi ném xuống sông nuôi cá ngay”.
Tiêu Chỉ Tinh đắc ý nói.
“Ồ? Chỉ Tinh, em biết thằng ngu này hả?”
Lưu Kỳ ôm Tiêu Chỉ Tinh vào lòng rồi hỏi.
Rõ ràng tác phong làm việc của hắn chính là như thế, những nhân viên xung quanh cũng không có vẻ bất ngờ, hình như đã biết Lưu Kỳ là loại người gì từ lâu. Nhớ quay lại web t ruyện T