Chàng Rể Chiến Thần

Thú bị nhốt trong lồng


trước sau

Đại sảnh của biệt thự bị bao trùm bởi khí thế mạnh mẽ khiến người ta ngạt thở.

Quan Hồng Nghị và Quan Trấn Hải đều là cao thủ Vương Cảnh, cuộc giằng co giữa hai người cũng là vụ đọ sức giữa các cao thủ đỉnh cao. “Xem ra tôi phải báo cáo chuyện này cho hội trưởng lão rồi”.

Quan Trấn Hải nhìn chằm chằm vào Quan Hồng Nghị, lạnh lùng nói.

Quan Hồng Nghị không nói gì, chỉ nhìn Quan Trấn Hải với vẻ mặt lạnh lẽo, ý chí chiến đấu cũng bùng nổ.

Quan Trấn Hải không chịu yếu thế, nhìn thẳng vào Quan

Hồng Nghị, chờ Quan Hồng Nghị đáp lời.

Mã Siêu đứng cạnh như người không liên quan, nét mặt rất bình tĩnh, trong mắt loé lên tia sáng. “Cậu đi với họ một chuyến đi!”

Xung quanh im ắng một phút, Quan Hồng Nghị mới nhìn về phía Mã Siêu.

Rõ ràng sau khi suy nghĩ, Quan Hồng Nghị vẫn không muốn chuyện đến tại hội trưởng lão.

Tuy giá trị của Mã Siêu rất cao, nhưng nếu làm lớn chuyện thì ngay cả Quan Vương bố ông ta cũng sẽ rất bị động.

Mã Siêu lạnh lùng nói: “Nếu tôi không muốn, ai có thể dẫn tôi đi?”

Quan Trấn Hải hơi nhếch môi, mỉm cười hài hước.

Quan Hồng Nghị nhíu mày: “Cậu đang định chống lại mệnh lệnh của tôi hả?" “Trừ khi ông tìm được người chữa khỏi cho em gái tôi, bằng không, tôi và ông không có bất cứ quan hệ gì hết”.

Mã Siêu nói.

Anh ta vốn đang xem họ đấu đá với nhau, nếu không vì chữa trị cho em gái, anh ta không bao giờ cân nhắc đến chuyện phục tùng Quan Hồng Nghị.

Nhưng anh ta không ngu, đương nhiên cũng hiểu đối phương coi trọng tiềm lực của mình.

Nếu phục tùng Quan Hồng Nghị rồi mới yêu cầu đối phương tìm người chữa trị cho Mễ Tuyết thì không dễ như bây giờ đâu. “Mã Siêu, anh đừng được voi đòi tiên nhé!”

Quan Hân nói: “Bác tôi là Đại vương tử của Vương tộc họ Quan, nếu ông ấy đã đồng ý sẽ tìm người chữa trị cho em gái anh thì chắc chắn không bao giờ nuốt lời. “Bây giờ, Chấp Pháp đường của Vương tộc họ Quan đang muốn điều tra anh, anh phải đi với họ một chuyến, nếu không thể chứng minh trong sạch, anh chỉ còn con đường chết mà thôi”.

Nghe thấy Quan Hân nói thế, sát khí trong mắt Mã Siêu càng rõ rệt hơn. “Cô câm miệng cho tôi!”

Mã Siêu tức giận nói: “Ai cũng có tư cách nhúng tay vào chuyện này, trừ cô!” “Anh..

Bị Mã Siêu quát trước mặt mọi người như thế, Quan Hân thẹn quá hoả giận, nhưng lại bị Quan Hồng Nghị lườm cho nên không dám nói gì.

Lúc này Quan Trấn Hải cũng không vội, cười híp mắt xem trò vui. “Nếu tôi nói, bây giờ cậu phải đến Chấp Pháp đường một chuyển thì sao?"

Rõ ràng Quan Hồng Nghị đã có vẻ tức giận.

Ý đe dọa của ông ta rất rõ ràng.

Mã Siêu lại như không hiểu tình hình bây giờ, nhìn về phía ông ta: "Nếu thế thì những đàm phán trước đó cũng mất giá trị”.

Anh ta nói rồi hành động ngay tức khắc.

Quan Hồng Nghị và Quan Trấn Hải không ngờ Mã Siêu lại dứt khoát đến thế, họ còn chưa kịp hoàn hồn thì đã thấy anh ta biến mất rồi. "Vù!”

Đến khi họ lấy lại tinh thần, Mã Siêu đã xuất hiện trước mặt Quan Hân, một tay giữ chặt lấy Quan Hân, tay kia chộp vào cổ cô ta. "Råc!"

Tiếng xương gãy giòn giã vang lên, thậm chí Quan Hân còn chưa hiểu có chuyện gì xảy ra thì đã chết rồi.

Những chuyện này chỉ diễn ra trong nháy mắt, không ai ngờ Mã Siêu vẫn có thể giết người trước mặt hai cao thủ Vương cảnh của Vương tộc họ Quan. "Cậu giết Quan Hân à?"

Nhìn xác Quan Hân trêи đất, Quan Hồng Nghị hỏi với vẻ không dám tin. “Ngu xuẩn!”

Mã Siêu chỉ để lại hai chữ rồi nhích chân, lập tức xuất hiện trêи cửa sổ. “Xoảng!”

Mã Siêu đập vỡ kính rồi nhảy ra ngoài.

Anh ta đến Vương tộc họ Quan để tìm Quan Hân bảo

Nếu Quan Hồng Nghị không đưa ra đề nghị sẽ tìm thần y chữa trị cho Mễ Tuyết, anh ta đã ra tay với Quan Hân từ lâu.

Nhưng sau khi Quan Trấn Hải xuất hiện, anh ta dần nhận ra Quan Hồng Nghị chỉ coi trọng tiềm lực của mình mà thôi, có vẻ việc tìm thần y chữa trị cho Mễ Tuyết chỉ là lời nói dối.

Nếu anh ta bị Quan Trấn Hải đưa đến Chấp Pháp đường, chưa chắc có thể sống sót rời đi.

Chưa bảo được thù, sao anh ta có thể mạo hiểm như thế chứ?

Tuy anh ta đến Vương tộc họ Quan với quyết tâm thề chết để trả thù, nhưng cũng không định ngồi chờ chết ở đây.

Nếu có thể sống

sót rời đi, sao anh ta phải chết ở nơi này?

Anh ta vẫn còn người vợ mới cưới và cô em gái chưa tỉnh lại nữa.

Lúc này, anh ta chỉ nghĩ đến chuyện sống sót rời đi. “Cậu chán sống rồi!”

Quan Hồng Nghị giận dữ quát rồi lập tức đuổi theo.

Để lôi kéo Mã Siêu, ông ta sẵn sàng đối đầu với Chấp Pháp đường, nào ngờ Mã Siêu lại đùa bỡn ông ta, còn giết Quan Hân ngay trước mặt ông ta nữa.

Đúng là sự sỉ nhục lớn lao.

Quan Hồng Nghị đã rời khỏi biệt thự một lúc, Quan Trấn Hải mới hoàn hồn, nói với vẻ nghiền ngẫm: “Lần này ông ta gây họa lớn rồi”.

Quan Hồng Nghị là Đại vương tử của Vương tộc họ Quan mà lại bao che cho hung thủ tự tiên xông vào Vương phủ họ Quan, bây giờ hung thủ kia còn giết Quan Hân ngay trước mặt ông ta nữa.

Tuy Quan Hân chỉ là con gái nhưng lại rất được Quan Vương yêu quý. Bây giờ Quan Hân đã bị giết, Quan Hồng Nghị không thể trốn tránh trách nhiệm.

Cùng lúc đó, sau khi xông ra khỏi biệt thự, Mã Siêu lập tức chạy trốn theo hướng đã vạch sẵn.

Từ khi xông vào Vương phủ họ Quan, trong lúc vừa tiêu diệt tiểu đội tuần tra, vừa tìm kiếm chỗ ở của Quan Hân, anh ta cũng đã vạch sẵn đường lui.

Bây giờ Quan Hân đã chết, anh ta đã đạt được mục đích.

Cho dù chết ở Vương tộc họ Quan, anh ta cũng không có gì phải hối tiếc cả.

Nhưng đương nhiên, nếu có thể sống sót rời đi là tốt nhất.

Anh ta vẫn nợ vợ một lời xin lỗi.

Cả Vương phủ họ Quan đều đang tìm kiếm tung tích của Mã Siêu, Quan Hồng Nghị giận dữ quát: “Phong tỏa Vương phủ họ Quan, cho dù hôm nay đào sâu ba tấc đất thì cũng phải tìm thấy hung thủ cho tôi!” “Vâng!”

Thuộc hạ vội đáp.

Vương phủ họ Quan được bao bọc bởi tường cao thẳng đứng, nếu đóng cửa thành thì đúng là rất khó thoát thân.

Trừ cao thủ Thần Cảnh ra, không ai có thể thoát khỏi nơi này hết. "Cút!”

Mã Siêu vừa đi ngang qua một tiểu đội tuần tra, bèn hơi nhích chân, lập tức xông tới, vung nắm đấm lên liên tục.

Mấy vệ sĩ liên tiếp văng ra xa.

Bây giờ đang là ban đêm, Mã Siêu chỉ có một mình, trong Vương phủ họ Quan rộng lớn này, anh ta rất khó bị båt.

Nhưng giờ vệ sĩ của Vương phủ họ Quan đang có mặt ở khắp nơi.

Mỗi khi bắt gặp tiểu đội tuần tra, hành tung của Mã

Siêu sẽ bị lộ, sau đó sẽ có cao thủ của Vương phủ chạy đến. “Muốn chạy trốn ư, cậu trốn được à?”

Đúng lúc Mã Siêu sắp chạy đến cửa Đông, một lão già đeo trường kiếm bỗng xuất hiện ở đó, lạnh lùng nhìn anh ta.

Khi thấy người này, sắc mặt Mã Siêu hết sức khó coi.

Hồi nãy, lão ta vẫn luôn đi theo Quan Hồng Nghị.

Anh ta đã dùng hết sức để chạy trốn nhưng vẫn bị đổi phương chắn đường, có thể tưởng tượng được thực lực của lão già đeo trường kiểm này mạnh đến đâu.

Không những thế, Quan Hồng Nghị đang giận dữ cũng chạy tới. “Bao năm qua, cậu là người đầu tiên dám đùa bỡn tôi đấy!”

Quan Hồng Nghị nhìn chằm chằm vào Mã Siêu với vẻ mặt đằng đẳng sát khí. “Đại vương tử, hình như con chó mà ông muốn thu phục không hợp tác lắm nhỉ!”

Quan Trấn Hải cũng đến, nhìn Quan Hồng Nghị với vẻ mia mai.

Trong lúc nhất thời, Mã Siêu đã bị ba cao thủ Vương Cảnh là lão già đeo trường kiếm, Quan Hồng Nghị và Quan Trấn Hải bao vây.

Ngoài ra còn có thêm mấy chục vệ sĩ được võ trang đầy đủ của Vương tộc họ Quan nữa.

Mã Siêu lập tức biến thành thú bị nhốt trong lồng.

- ---------------------------


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện