Trong tinh không yên tĩnh vắng vẻ, một vùng tăm tối.
Vô Ngân Chân Nhân - trưởng lão Vô Cực Tông quan sát hành tinh xanh, trong mắt lão ta, hành tinh xanh này đang chậm rãi chuyển động trong vũ trụ, tựa như một viên ngọc sáng lấp lánh.
Cả ngôi sao như đang được bao phủ trong một trận pháp khôi phục, trên hành tinh cuồn cuộn linh khí, tinh khí như rồng, vô tận đạo tắc và pháp tắc nổ vang bên trên, có vẻ cực kỳ bền chắc, nguyên khí vô cùng cô đọng. Thậm chí còn có tinh khí gần như biến thành trường long xoay quanh rít gào trên hành tinh xanh, chớp mắt một cái là bay được mấy nghìn vạn dặm, gần như mỗi giờ mỗi khác, linh khí trên hành tinh xanh đều đang tăng thêm.
Nếu thêm mấy chục năm nữa, chắc chắn linh khí trên hành tinh xanh có thể hơn rất nhiều hành tinh khác, đuổi kịp cả Thiên Hoang giới, thậm chí thêm một trăm năm nữa, nồng độ linh khí của hành tinh xanh chắc chắn sẽ hơn cả Thiên Hoang, trở thành thánh địa tu luyện có nồng độ linh khí cao nhất ở thiên vực Tiểu Đông.
“Đúng là một hành tinh thích hợp tu luyện, tiếc là hành tinh này nhất định sẽ gặp phải kiếp nạn lớn, một khi không chống chọi nổi sẽ lập tức biến thành tro bụi”, Vô Kỵ Tán Nhân bình tĩnh nói, không mang theo chút tình cảm nào.
Tuy bọn họ không cảm nhận được sự khác thường của hành tinh xanh, nhưng trước khi đến đây, từ lời của chưởng giáo trong môn phái và sách cổ của rất nhiều người đi trước, bọn họ đã biết hành tinh này từng đáng sợ đến mức nào.
Trước đây trong tinh hải có một Thần Vương cảnh của đại giáo dẫn theo mười mấy người tu hành Thiên Thần Cảnh muốn chiếm lĩnh hành tinh xanh, cướp lấy những thứ để lại trên hành tinh xanh lúc còn huy hoàng, nhưng lúc bọn họ vẫn còn trong tinh không, một trận pháp đã xuất hiện, tiên quang ngũ sắc hiện lên, chớp mắt một cái đã đánh vỡ nát cao thủ Thần Vương cảnh kia, ngay cả nguyên thần cũng không còn.
Ngoài ra còn có nửa đại giáo đi theo, mười mấy vị Thiên Thần, hơn một trăm vị Chân Thần và hàng chục chiếc chiến hạm to lớn cũng vỡ nát hơn một nửa, chỉ còn lại mấy người hoảng hốt trốn về tinh hải. Từ đó trở đi, rất nhiều đại giáo trên tinh hải mới biết hành tinh này đáng sợ đến mức nào.
Mãi đến bây giờ.
Rất nhiều đại giáo ở tinh hải đã quên đi hành tinh truyền kỳ này, chỉ còn Vô Cực Tông bọn họ thôi, bọn họ cách thiên vực Tiểu Đông rất gần, mà người của Quảng Hàn cung còn thông báo cho bọn họ tin hành tinh này sống lại.
Chưởng giáo của bọn họ mới nhận ra cơ hội đã đến rồi.
Lúc trước cao thủ Thần Vương của đại giáo kia đến đây bị giết chết là vì hành tinh xanh còn chưa phục hồi linh khí, nằm trong trạng thái tự bảo vệ, hạn chế cao thủ Thiên Thần tiến vào.
“Theo hiển thị trên la kinh, còn khoảng một tháng nữa chúng ta tiến vào hành tinh xanh mới sẽ không bị tấn công”, Vô Ngân Chân Nhân nhìn la kinh trong tay, cau mày nói.
“Nhưng trận pháp trên hành tinh xanh chỉ nhằm vào những người tu luyện trên Thiên Thần chúng ta thôi, chúng ta có thể cho người khác vào hành tinh xanh trước, chỉ cần không dùng tới sức mạnh trên cảnh giới Thiên Thần thì sẽ không khởi động trận pháp trong hư không, người bình thường trên hành tinh này sao có thể chống lại Vô Cực Tông chúng ta được?”
Vô Ngân Chân Nhân hờ hững nói.
“Bảo Tam thánh tử dẫn người đi đi, theo tin tức Quảng Hàn cung cung cấp, người mạnh nhất trên hành tinh xanh là Lâm Ẩn – thánh tử của Triều Thiên cung kia, một thánh tử đến từ hành tinh khác, sao có thể sánh bằng thánh tử của đại giáo trong