Có người lạnh lùng lên tiếng. “Những thế lực tiến vào tinh hải vô tận từ hành tinh xanh này đúng là một đám vô ơn!”
“Từ mấy trăm nghìn năm trước, chúng tra nên tiêu diệt thế lực này đi”.
Không ít người thầm cười khẩy, chẳng xem đạo nhân ra gì. ! “Hoàn Vũ Đạo Nhân, không ngờ ngươi lại dám bố trí trận pháp hộ sơn của Thương Khung Kiếm Tông của ngươi ở đây, chẳng lẽ không sợ chúng ta tiêu diệt Thương Khung Kiếm Tông của ngươi sao?”
Một người đàn ông trung niên bước ra từ trong sương mù ở phía sau hạm đội, mặc đạo bào âm dương thủy hỏa, trên lưng viết hai chữ “Vô Cực”.
“Ta chỉ làm việc ta nên làm thôi, ta tự biết một mình ta cũng không thể ngăn cản các ngươi”, Hoàn Vũ đạo nhân từ tốn nói.
Ầm!
Lại một tiếng rung mạnh vang lên, một khe hở lớn xuất hiện trong tinh hải, vũ trụ rạn nứt, sương mù dày đặc bay ra.
Một con sông lớn màu vàng xuất hiện trên bầu trời, trong đó có những bộ xương lơ lửng, còn có cả thi thể, không biết là chảy về phương nào.