Chương 882: Tiêu diệt!
“Thiên sứ Thánh Quang, mau xé xác cậu ta!”.
Odin gầm lên chỉ vào Lâm Ẩn.
Những tia sáng hưng phấn xuất hiện trong mắt Odin, hai luồng sức mạnh màu trắng tỏa ra từ đôi cánh của hai Thiên sứ Thánh Quang, hai luồng sức mạnh này lao thẳng về phía Lâm Ẩn.
Mặc dù nguồn sức mạnh này chỉ dài hơn mười thước, nhưng lực công kích chứa đựng trong đó lại mạnh mẽ vô cùng, ánh sáng này khiến cho bầu trời sáng rực như ban ngày. Luồng ánh sáng này còn mạnh hơn nhiều so với đòn đành hết sức của Dawn và Odin vừa rồi.
Lúc này Lâm Ẩn không có một chút sợ hãi, trên mặt anh xuất hiện vẻ khinh thường:
“Đừng nói tới hai con rối không phải Thần cảnh thật sự này, cho dù có Thần cảnh ở đây thật thì tôi cũng không sợ?”.
“Hôm nay tôi sẽ tiêu diệt hai con rối Thần cảnh này để cho thiên hạ xem thử!”.
Lâm Ẩn nói xong thì chậm rãi duỗi hai tay ra.
“Long Điển Chí Tôn, Long vương phẫn nộ!”.
Đột nhiên trời đất đảo lộn, xung quanh trở nên vô cùng hỗn loạn, dường như bóng rồng thần thấp thoáng trong không trung, dù là tín đồ hay cao thủ manh mẽ, thì ai nấy đều mở to mắt nhìn cảnh tượng chưa từng có này.
Trên đầu của hai thiên sứ xuất hiện một con quái thú phương đông, hai thiên sứ trông vô cùng nhỏ bé trước mặt thần thú này, giống như rồng thần có thể giải quyết hai thiên sứ chỉ trong tích tắc vậy.
Long Điển Chí Tôn đúng là một chiêu thức kỳ diệu. Anh vốn nghĩ rằng phủ quân tiền nhiệm sử dụng Long Điển Chí Tôn đã được coi là vô cùng thành thạo rồi. Nhưng bây giờ mới phát hiện chỉ có cao thủ bước vào Thần cảnh thì mới bộc phát được hết sức mạnh của chiêu thức này.
Trước kia khi còn ở trên bảng Thiên, anh còn không tạo ra được một phần mười sức mạnh của Long Điển Chí Tôn bây giờ.
Dawn cũng choáng váng khi xem cảnh này, đầu tiên lão ta rất ngạc nhiên khi thấy Odin có thể triệu hồi hai thiên sứ Thần cảnh, nhưng lão ta không ngờ Lâm Ẩn lại có thể tạo ra cảnh tượng như vậy chỉ bằng một cú đấm.
Lão ta chỉ biết về Thần cảnh thông qua sư phụ của lão, giờ lão ta đã nhìn thấy sức mạnh của Lâm Ẩn, nên lão ta không quá tin tưởng vào hai thiên sứ này.
“Ầm ầm!”.
Sau cú đấm của Lâm Ẩn, rồng thần trên bầu trời cũng gầm lên và lao về phía hai thiên sứ.
Odin đối mặt với cú đấm kinh thiên động địa của Lâm Ẩn thì khuôn mặt lập tức thay đổi.
Odin mặc dù đã tu hành hơn trăm năm, nhưng lão ta chưa từng thấy qua võ công thần kỳ như vậy, đây rõ ràng không phải cú đấm, mà chính là pháp thuật!
Đặc biệt là khi con thần thú gầm gừ lao tới, thì trong lòng lão ta xuất hiện sự sợ hãi khủng khiếp.
Trực giác mách bảo Odin rằng hai thiên sứ này không thể chống lại tiếng rồng gầm được, lão ta vốn tự tin có thể dùng hai thiên sứ này để chiến đấu với Lâm Ẩn. Nhưng hiện giờ lão ta lại vô cùng sợ sệt.
Lão ta hét lên một tiếng, Thánh Quang trong mắt cũng tăng vọt.
Thánh Quang trên người hai thiên sứ giống như ánh trăng vậy, toàn bộ phạm vi xung quanh dường như được bao phủ bởi ánh sáng Thần Quang này, nó đang chống lại tiếng rồng thần gầm rú.
Odin cũng liếc nhìn Dawn.
“Thánh Quang thập tử trảm!”.
“Huyết sát!”.
Nắm đấm trong tay Odin biến thành hai thanh kiếm sắc bén, lão ta chém về phía Lâm Ẩn bằng một nhát kiếm hình chữ thập. Ánh sáng của thanh kiếm bay khắp bầu trời, nhờ sự trợ giúp của nắm đấm mà lão ta có thể đánh ra được một đòn gần như chạm tới Thần cảnh.
Thanh kiếm dài trong tay Dawn đột nhiên vỡ tan, khóe miệng lão ta có vết máu, một tia sáng màu máu bắn thẳng về phía Lâm Ẩn.
“Xoẹt xoẹt!”.
Một luồng ánh sáng Thánh Quang cuồn cuộn lướt qua, lập tức phá hủy toàn bộ thần điện, lao thẳng về phía Lâm Ẩn.
Nhưng lúc này Lâm Ẩn vẫn đứng đó, hai mắt anh khẽ nheo lại, rồng thần gầm thét từ trên trời sà xuống, cho dù là Thánh Quang hay là Huyết Quang bất khả chiến bại, thì khoảnh khắc chạm vào rồng thần đều bị tiêu tán nhanh chóng.
“Làm sao có thể chứ, cho dù là Thần cảnh thì cũng không thể mạnh như vậy được!”.
Nhìn thấy rồng thần đang đến gần thì sắc mặt Odin đột nhiên thay đổi.
Bọn họ không phải không có ghi chép về cao thủ Thần cảnh, nhưng trong sách cao thủ Thần cảnh cũng tuyệt đối không mạnh bằng Lâm Ẩn.
Mặt khác Dawn đã bỏ chạy mà không nói một lời.
Rồng thân nghiền nát hai thiên sứ Thần Quang thành nhiều mảnh và nuốt chửng Odin.
Lâm Ẩn quay lại nhìn Dawn đang chạy trốn, anh lắc đầu rồi nói: “Ông có thể trốn thoát được không?”.
Khi Lâm Ẩn phất tay một cái, một luồng kiếm khí lao thẳng về phía Dawn.
Nhìn thấy kiếm khí càng ngày càng gần, trên mặt Dawn xuất hiện vẻ kinh hãi, lão ta hét lớn:
“Tôi là đồ đệ của cao thủ Thần cảnh, cậu dám giết tôi sao?”.
Môi Dawn run lên, lão ta dùng hết sức hét câu này.