"Cũng chẳng quan hệ với con." Tô Nghênh Hạ uể oải ỉu xìu nói.“Khụ khụ..... Lúc mọi người về huyện Bân, anh đã thu mua lại công ty, cho nên bây giờ em là tân chủ tịch." Hàn Tam Thiên nói.Tất cả mọi người bao gồm Hà Đình ngẩng đầu, trợn mắt nhìn Hàn Tam Thiên.Thu mua công ty!Anh vậy mà thu mua công ty!Tưởng Lam vô thức nhìn thoáng qua Tô Quốc Diệu, lần này chi thẳng tay như thế, tiền Hàn Tam Thiên từ đâu ra, sao lại nhiều như vậy.Sau khi Tô Nghênh Hạ trải qua giây phút khiếp sợ, cô nói với Hàn Tam Thiên: "Anh... anh không nói giỡn đó chứ, anh thu mua lại công ty?""Ngày mai Chung Lương sẽ tìm em giải quyết vấn đề, hơn nữa dự án phía tây công ty có thể không lấy lại được, cho nên em phải tự mình nghĩ cách giúp công ty vượt qua khủng hoảng." Hàn Tam Thiên nói.Dự án phía tây quyết định nhà họ Tô có thể trở thành một gia tộc có quyền thế tại thành phố Thiên Vân hay không. Lúc trước bà cụ Tô chọn ăn cả ngã về không nên mới gặp tình cảnh như này, nhưng chỉ cần nghĩ cách dứt khỏi dự án phía tây, lợi dụng vốn tài chính hiện tại để đầu tư phát triển con đường khác, bỏ qua dã tâm trở thành một gia tộc lớn thì nhà họ Tô không phải không thể vượt qua nguy cơ phá sản.Tô Nghênh Hạ hít một hơi thật sâu nói: "Em sẽ không để anh thất vọng đâu."Thấy Tô Nghênh Hạ khôi phục lại sức chiến đấu, Hàn Tam Thiên thoải mái cười: "Anh sẽ không thất vọng, chỉ cần em vui vẻ, anh làm gì cũng được."Tô Nghênh Hạ đỏ mặt cúi đầu cảm động, thậm chí đã nghĩ tới một số phương thức cảm ơn đặc thù, nhưng phương thức đókhiến cô cực kì thẹn thùng và cô cũng không nên làm người chủ động, nên cô nhanh chóng vứt cách đó ra khỏi đầu.Tưởng Lam lườm nguýt Tô Quốc Diệu một cái, ánh mắt kia tựa như muốn nói ông nên học tập Hàn Tam Thiên, vì để Tô Nghênh Hạ vui vẻ, người ta mua đứt công ty, còn ông chẳng thể làm cái gì.Tô Quốc Diệu chột dạ cúi đầu, không phải ông không muốn Tưởng Lam vui vẻ,nhưng thực lực không cho phép, thu mua công ty cần rất nhiều tiền, ông lấy ở đâu