Vu oan giá họa.Cô giáo thở dài, cô muốn giúp Khương Oánh Oánh điều tra rõ sự việc này, đề phòng hủy đi một đời của một học sinh, nhưng thái độ của Lâm Thiếu Huy tỏ ra rất chắc chắn, chuyện này không có cách nào xoay chuyển, hơn nữa địa vị của Khương Oánh Oánh thấp hơn nhiều so với Lâm Thiếu Huy. Về phương diện này, trường học chắc chắn sẽ không quan tâm đến cảm thụ củaem ấy.“Chuyện này không cần thương lượng thêm nữa, nếu các người không đuổi học Khương đánh Oánh, tôi sẽ truyền chuyện này ra ngoài, lúc đó danh dự của trường học bị tổn hại cũng đừng trách tôi.”Kha Vân lạnh lùng cười nói.Hiệu trưởng cùng hai vị ban giám hiệu thoáng nhìn nhau, tuy rằng không phải toàn bộ quản lý trườnghọc đều đến, nhưng đối với loại chuyện nhỏ này, ba người bọn họ đương nhiên có quyền quyết định.Chỉ là đuổi học một học sinh không tên tuổi là có thể giảm bớt rắc rối, đối với trường học là kết quả tốt nhất.“Được, cứ quyết định như vậy đi, tôi sẽ thông báo ngay lập tức.” Hiệutrưởng nói.Kha Vân cười đắc ý, nhưng mà dáng vẻ của bà ta hiển nhiên là không muốn bỏ qua: “Vị giáo viên này luôn một mực bảo vệ KhươngOánh Oánh, tôi thấy cô ta cũng không phải là người tốt đẹp gì, cũng nên điều tra thử, dù sao cũng là đồng loại giống nhau, nói không chừng cô ta cũng không sạch sẽ gì.” Cô giáo nghe được câu nói này, sắc mặt tái xanh hỏi: “Cô đừng có mà ăn nói lung tung, dựa vào cái gì nói tôi như vậy?”“Ăn nói lung tung?” Bộ dáng Kha Vân tỏ vẻ chính trực: “Nếu cô không phải loại người đó, vì sao cứ luôn bảo vệ con bé Khương Oánh Oánh để tiện kia, từ nhỏ đã là loại đê tiện không học tập tốt, về sau ra xã hội,sẽ chỉ là thứ bẩn thỉu, làm ô uế xãhội mà thôi.”Cô giáo tức giận mà thở mạnh, chuyện này hoàn toàn là lỗi của Lâm Thiếu Huy nhưng qua lời Kha Vân thì lại trở thành Khương Oanh Oánh là đồ đê tiện, còn trở thành người làm suy đồi xã hội.Có điều người làm giáo viên như cô, năng lực có hạn, muốn giúp đỡ Khương Oánh Oánh cũng khôngđược.“Tôi nói cô, làm một giáo viên, chỉ cần cầm tiền cầm tiền lương là được rồi, còn nhàn rỗi quản nhiều chuyện như vậy? Cô có năng lực gì chứ? Tôi có quen với của quản lý trường học, chọc tôi không vui, đuổi việc cô chẳng qua là loại chuyện vặtvãnh mà thôi.”Kha Vân đắc ý lêntiếng.Lúc này, cửa phòng họp đột nhiên bị đá văng, Hàn Tam Thiên đưa theoKhương Oánh Oánh đi vào. Kha Vân cùng hiệu trưởng bị dọa không nhẹ, nhưng lúc nhìn thấy Khương Oánh Oánh,