"Anh có cần phải vội như vậy không, ít nhiều gì cũng chú ý hình tượng của mình chút đi." Hàn Tam Thiên nhắc nhở.Thanh Vân lắc đầu liên tục, nói: "Trước mặt phụ nữ mới cần chú ý hình tượng, trước mặt mỹ thực chú ý hình tượng làm gi."Không đến mười phút, Thanh Vân ăn no uống đủ, ợ một cái, bấy giờ mới phát hiện Hàn Tam Thiên không hề động đũa, bèn hỏi: "Ăn đi, sao anh không ăn?""Ăn cái gì?" Nhìn cái bàn trống hoác, Hàn Tam Thiên cạn lời nói.Thanh Vân thở dài, dùng gọng điệu dạy bảo nói: "Anh Tam Thiên, anh có biết cái này được gọi là gì không?""Anh lại có ý gì nữa?" Hàn Tam Thiên dở khóc dở cười nói."Động tác chậm chạp, đớp phân cũng không kịp nóng, nhưng với anh mà nói thì không sao, dù gì anh cũng là người giàu có." Thanh Vân nói.Trên bàn cơm nói chủ đề như vậy, Hàn Tam Thiên thật không biết trong đầu tên kỳ lạ này chứa gì."Ăn no uống đủ, duyên phận của chúng ta cũng xem như trả xong rồi." Hàn Tam Thiên đứng dậy đi tính tiền, tuy rằng tốn chút tiền nhưng còn hơn tốn thời gian so đo với tên đạo sĩ lừa đảo này.Thanh Vân đi theo Hàn Tam Thiên, cùng rời khỏi nhà hàng, âm hồn không tan."Anh còn muốn làm gì nữa?" Hàn TamThiên không hiểu hỏi."Đại ca, từ hôm nay trở đi, anh chính là đại ca của tôi, lên núi đao xuống biển lửa, chỉ cần anh nói một cậu, tôi sẽ kiên định nhìn anh đi." Thanh Vân hai tay ôm quyền, vẻ mặt nghiêm túc nói."Mấy người làm nghề này đều nói nhiều như vậy hả?" Hàn Tam Thiên cạn lời bảo, Thanh Vân vừa mở miệng, anh thật sự không theo kịp mạch não của anh ta."Đại ca, anh hiểu lầm rồi, như thế là kỳ thị nghề nghiệp của tôi, nhưng sau này tôi không định làm đạo sĩ nữa, anh cho tôi đitheo anh lăn lộn đi." Thanh Vân nói."Cút sang một bên." Hàn Tam Thiên nói, ở chung với một người bị bệnh thần kinh như vậy, sớm muộn gì anh cũng sẽ bị tâm thần, tốt nhất là cách anh ta thật xa.Thanh Vân mặt dày mày dạn đi theo Hàn Tam Thiên, tận tình khuyên: "Đại ca, người có thân phận tôn quý như anh sao có thể không có đàn em hầu hạ bên cạnh được. Anh yên tâm, tôi ngoại trừ không thể làm việc nặng nhọc thì chuyện gì cũng được."Hàn Tam Thiên dừng bước, quay ngườilại giơ nắm đấm lên, uy hiếp