Dự án của tập đoàn Uyển Như ở thành phố Giang Tư vẫn đang tiến hành bình thường, có điều tình hình vẫn tính là tốt, Hoành Thiên Giai gây ra một số rắc rối, các kiểu hoạnh họe, nhưng nói chung vẫn hoạt động được.
Bây giờ, Hoành Thiên Giai khá khó khăn, nếu như người phụ nữ lấy tên giả là Bộ Trần kia có thể ‘tóm’ được Giang Hải, tiếp theo, nếu như bọ ngựa bắt ve, thì đã có chim sẻ chực sẵn, tập đoàn Uyển Như rất có khả năng sẽ là sản nghiệp của anh ta.
Đè ép, thì giống như đang ra tay với sản nghiệp của mình.
Nhưng không đè ép, lại sợ một khi Giang Hải vui vẻ làm lớn làm mạnh thì lúc đó lo liệu không kịp.
Đối với chuyện này, Giang Hải không hề quá quan tâm, trong lòng vẫn biết Hoành Thiên Giai đã làm những thủ đoạn đáng xấu hổ gì, có điều, anh vẫn chưa có dự định ra tay.
Vợ anh cũng cần có những vấn đề như thế này để rèn luyện và tích lũy kinh nghiệm, càng huống hồ, đoàn đội của tập đoàn Uyển Như vẫn còn trẻ, cũng cần có những khó khăn như này để nâng cao năng lực.
Không có việc gì, Giang Hải lại bắt đầu nằm nghịch điện thoại.
Cố Uyển Như nói: “Chồng ơi, mình có nên tổ chức một hoạt động cho nhân viên giao lưu với nhau không?”
“Có điều, bây giờ công ty bận rộn quá, có lẽ chỉ có thể đi ăn một bữa cơm.”
Giang Hải nghĩ đi nghĩ lại: “Muốn làm thì đơn giản, để anh bảo Thúy Họa thông báo một chút, mọi người cùng nhau ăn bữa cơm được rồi.”
Vừa kêu gọi, từ trung tầng của công ty trở lên, trước mắt làm việc ở văn phòng chính ở thành phố Giang Tư đã có đủ mấy mươi người.
Để Tân Nguyên Văn sắp xếp khách sạn của nhà mình, dứt khoát dừng một ngày làm việc chiêu đãi nhân viên nội bộ, nếu như có người đặt chỗ, thì cứ nói hết chỗ rồi.
“Anh Giang, hôm nay là anh mời khách hay là Cố tổng mời vậy?”
Một người con gái cười híp mắt.
Ở tập đoàn Uyển Như, trong lúc làm việc mọi người đều rất nghiêm túc, nhưng ngoài công việc mọi người rất vui vẻ thoải mái.
Hơn nữa, Giang Hải vốn thích những người thích đùa, tính tình cũng hòa nhã, mỗi ngày còn mời bọn họ ăn hoa quả nữa.
“Tôi không chỉ mời ăn cơm, hôm nay, tôi còn mời mọi người ngủ nữa.” Giang Hải nói to: “Có điều, phòng chỉ có thể một nam một nữ đi vào.
Mọi người phải tranh thủ nắm bắt bắt thời gian kết đôi nha.”
“Ái chà, nói như thế, anh và Cố tổng, phải đặt một phòng giường lớn mới được…....”
“Không được không được, nhất định phải đặt phòng một giường đơn, chật chội mới ấm áp chứ…....”
Mọi người trêu chọc nhau tíu tít, Giang Hải mặt dày chẳng hề gì.
Nhưng mặt Cố Uyển Như lại đỏ giống như quả cà chua, tay vừa thò tới eo của Giang Hải, nhéo mạnh một cái để ‘thể hiện tình yêu’.
Lúc này, Bộ Trần lại đến, có một vấn đề liên quan đến hợp tác cần nói chuyện một chút với Cố Uyển Như.
Thấy nhiều người muốn cùng ra ngoài như vậy, ngay lập tức nói để hôm khác nói sau.
Nói xong, Bộ Trần nhìn Giang Hải, vẫy tay tạm biệt.
Cố Uyển Như tuyệt đối thuộc vào tuýp người cuồng công việc, lập tức muốn kéo dài thời gian của bữa ăn liên hoan, xử lý vấn đề hợp tác trước.
Bộ Trần nói: “Cũng không phải việc gì quan trọng, hôm khác nói cũng được, tôi không làm lỡ thời gian mọi người ăn cơm nữa.”
Cố Uyển Như nói: “Hay là, cô dẫn theo nhân viên, chúng ta cùng nhau nhé, đông người, cũng náo nhiệt.”
“Như vậy…...!được không?”
Thúy Họa cười: “Chị Bộ Trần, chị là nữ thần mà chúng tôi công nhận đó, có thể cùng chị ăn cơm thì chúng tôi vui lắm.”
Không chỉ nhân viên nam, đến ngay cả nhân viên nữ cũng đều một vẻ mặt mong đợi.
Giang Hải có chút nhức đầu, đây là tình huống gì đây, một người phụ nữ xinh đẹp, đàn ông thích thì cũng thôi đi, lẽ nào phụ nữ không nên ngưỡng mộ đố kỵ sao?
Nhìn ý của Bộ Trần cũng không phải thật sự muốn từ chối.
Bộ Trần nói khách sáo: “Thật là ngưỡng mộ bầu không khí làm việc của công ty mọi người, nếu như tôi mà muốn tìm việc nhất định sẽ đến tập đoàn Uyển Như.”
Đến khách sạn.
Có Bộ Trần ở đó, chỗ ngồi cũng phải coi trọng một chút rồi.
Cố Uyển Như và Bộ Trần nhất định là ngồi ngang bằng với nhau rồi, còn Giang Hải, tất nhiên là được sắp xếp đến một bên khác, như vậy xem ra, vừa có thể nhìn Bộ Trần từ bàn bên cạnh.
Trước tiên Cố Uyển Như nói một hồi công việc cùng với Bộ Trần, đều là vấn đề nhỏ, rất nhanh đã giải quyết xong vấn đề.
Người phụ nữ tên Bộ Trần này, không có chút ngại ngùng nào, rất hào phóng.
Tuy có phong thái của nữ vương từ trên cao nhìn xuống, nhưng lại có thể rất nhanh hòa đồng được với mọi người, khiến cho người khác cảm thấy ấm áp lại bình dị dễ gần.
Chỉ với một bữa cơm, cô ta giống như đã trở thành bạn thân không có gì không thể nói của mấy người nhân viên nữ trong công ty.
Vốn chỉ tính ăn cơm xong rồi giải tán, Bộ Trần lại nói: “Cảm ơn sự chiêu đãi của Cố tổng, mấy nhân viên này của tôi, theo tôi đến thành phố Giang Tư bàn bạc chuyện làm ăn, cũng lâu lắm rồi chưa được thư giãn, hay là…...!Tôi mời mọi người đi hát nhé.”
Mấy mười người cùng nhau đi hát, nơi đó quả không phải là nhỏ.
Điều khiến Giang Hải không ngờ đó là, Cố Uyển Như từ trước đến nay không thích xã giao thương vụ lại vui vẻ nhận lời.
Nhưng khi đến quán karaoke, Cố Uyển Như ngáp ngủ không ngừng, theo lý mà nói, người vợ không mưu mô,dễ thương lúc này phải rất có tinh thần.
Giang Hải nói: “Vợ ơi, hay là để bọn họ chơi, chúng ta về nhà nhé.”
Cố Uyển Như thật sự buồn ngủ không chịu nổi, nói với Giang Hải: “Như vậy thì không hay, Bộ Trần là đối tác quan trọng của công ty, sao em có thể cứ vậy mà bỏ đi được chứ?”
Bộ Trần vừa đúng lúc xuất hiện ngay bên cạnh, lập tức cười nhẹ: “Cố tổng, hay là cô về nghỉ ngơi trước đi, sắp xếp cho tôi một chiếc xe lát nữa đưa tôi về khách sạn là được rồi.”
Vừa nói ánh mắt vừa như vô tình vừa như cố ý nhìn Giang Hải.
Giang Hải cười lạnh, đây là muốn chuẩn bị diễn kịch rồi sao?
Cố Uyển Như vẫn rất do dự, có điều đến cuối cùng vẫn đồng ý.
Trong phòng mà Bộ Trần đã bao đều là nhân viên cấp cao trong công ty, độ tuổi có cao hơn một chút, rất nhanh đã có người xin về trước, không thích hợp với môi trường như vậy.
Giang Hải hơi cau mày, điều này chẳng có chút nào hợp lý cả.
Cho dù nói như nào, Bộ Trần cũng là đối tác lớn của công ty, đang nói chuyện làm ăn, cho dù không thích thế nào cũng phải tỏ ra phối hợp một chút.
Đây là tiệc của nhà mình tự tổ chức sao? Nói đi là đi?
Vì lẽ đó, Giang Hải vẫn không nói gì, yên tĩnh ngồi đó, không hát cũng không uống.
Chỉ còn lại hai người Giang Hải và Bộ Trần, Bộ Trần nâng ly rượu lắc lắc biểu thị thành ý với Giang Hải.
“Anh Giang, anh và Cố tổng, đúng là vợ chồng tình nghĩa sâu nặng.”
“Thật là khiến người khác ngưỡng mộ.”
Giang Hải nói hờ hững: “Vợ chồng bình thường mà thôi, làm gì có gì đáng để ngưỡng