Đứng trước sự sống chết, tất cả mọi người nghĩ đến chỉ có mình mà thôi.
Đây mới là bản chất thật của con người.
Ánh mắt Doãn Thư hung ác, sắc mặt khó chịu méo mó.
Một âm thanh vang ra, một cánh tay giơ lên, một con dao phóng ra.
“A…”
Người đầu tiên rời đi, bị một con dao đâm vào sau lưng, lập tức ngã nhoài xuống đất.
Tất cả mọi người đều hoảng sợ, Doãn Thư đã lộ ra bộ mặt thật.
“Để tôi xem, hôm nay ai dám rời khỏi đây?”
Dù có chết thì Doãn Thư cũng phải lôi bọn họ chết theo.
Cô ta thà ức hiếp người khác còn hơn bị người khác ức hiếp mình.
Tuy nhiên, Giang Hải lại cười.
Giang Hải muốn buông tha cho những cao thủ này, nhưng Giang Hải tuyệt đối không buông tha cho người của Phàn Cương, có thể thấy mười người này chính là người của Phàn Cương.
“Kim Thâu, mười người này không được đi, 30 người các cậu dùng thuật kết hợp tấn công là có thể đánh bại được.”
Giang Hải không thèm nhìn người phụ nữ điên rồ Doãn Thư này.
Thất Hồn sẽ xử lý sạch sẽ.
Nói xong, Giang Hải quay lưng rời đi.
Sau đây là thảm kịch, không cần phải xem nữa.
Trong thế giới hắc ám, giết chóc còn tàn nhẫn hơn ở đây vô số lần, Giang Hải sớm đã ngửi đủ mùi máu tanh rồi.
Nhìn hình bóng của Giang Hải, Doãn Thư im lặng, cô ta từ từ nhắm mắt lại.
Cô ta đã chấp nhận số phận của mình.
Với tốc độ của Thất Hồn, muốn trốn thoát chỉ có nằm mơ giữa ban ngày.
Vào lúc này, cái chết là một sự lựa chọn tốt nhất.
Hồi tưởng lại những năm qua, Doãn Thư tính toán lập trăm phương ngàn kế, cuối cùng đã kiểm soát được nhà họ Doãn.
Nhưng, từ đầu đến cuối tất cả đều bị hủy hoại dưới tay Giang Hải.
“Cho tôi chết một cách thống khoái đi!”
Đây là yêu cầu cuối cùng của Doãn Thư.
Cô ta là cổ võ giả, trong lòng tự nhiên có một loại kiêu ngạo.
Trong những giây phút cuối cùng của cuộc đời, Doãn Thư đột nhiên cảm thấy, thật ra, làm một người bình thường, biết đâu lại là một chuyệt tốt.
Ít ra còn có thể sống tiếp.
Hơn nữa, Doãn Thư cảm thấy là một người phụ nữ cũng rất tốt!
Trèo càng cao thì ngã càng đau.
Tham nhiều thì rủ ro càng lớn.
Kết cục của nhà họ Doãn, không thể thay đổi!
Có lẽ tất cả phải quy tội cho Doãn Bằng.
Nhà họ Doãn tại sao lại thèm muốn tập đoàn Uyển Như, tại sao lại sắp xếp Doãn Bằng đến thành phố Giang Tư.
Nhà họ Doãn đã có một vị trí nhất định ở Danh Quận, tiêu biểu cho thế lực bề nổi và thế lực ngầm.
Không còn nghi ngờ gì về địa vị và sức mạnh.
Nhà họ Doãn sụp đổ, Danh Quận sẽ lại phân bổ thế lực lại.
Nhưng, tất cả sẽ không còn liên quan đến Doãn Thư nữa.
“Được.” Thất Hồn mặt không biểu cảm.
Giết người đối với anh ta cũng như gi3t chết một con kiến.
Nhà họ Doãn bị tiêu diệt chỉ trong một đêm.
Thế lực Danh Quận cũng chThái Lanng bởi nó.
Có một số người biết một số tin tức, biết ai là người làm ra chuyện đó.
Tuy nhiên, tất cả mọi người như đã nói trước với nhau, không một ai nói ra cái tên này.
Ở Danh Quận, cái tên Giang Hải dường như đã trở thành điều cấm kỵ.
Trong lúc nhất thời, danh tiếng của Giang Hải đã đi sâu vào lòng dân.
Qua lời kể của những người sống sót rời khỏi nhà họ Doãn, sống sót sau thảm họa, Giang Hải đã trở thành một thần thoại.
Hóa ra không chỉ có Giang Hải có sức mạnh phi thường, mà bên cạnh anh còn có một cao thủ cổ võ giã vô cùng mạnh.
Chính là cao thủ đã giết Phàn Cương.
Không một ai biết rõ vị cao thủ này mạnh đến cỡ nào.
Không biết là dùng thủ đoạn gì, Phàn Cương đã chạy rất xa rồi, nói được vài câu, đầu lại cứ thế rơi xuống.
Kể lại những hình ảnh này, những người sống sót đó toàn thân đều đang run rẩy.
Hẳn là bọn họ sẽ gặp phải ác mộng liên tục trong một thời gian dài.
Những người nghe kể câu chuyện này cũng đều vô cùng chThái Lanng.
Cảm nhận được rất rõ hình ảnh đó.
Sự đe dọa từ thành phố Giang Tư cũng vô cùng kinh hồn bạt vía.
Thuận ta thì sống, chống ta thì chết.
Từ đầu đến cuối, Doãn Thư, hay nói chính xác hơn là nhà họ Doãn đều tự mình tìm đến chỗ chết, điên cuồng đâm đầu vào chỗ chết.
Ở Danh Quận, có người vui mừng, cũng có người lo lắng.
Rất nhiều lão đại vui đến mức đốt pháo chúc mừng.
Cảm tạ ông trời đã sắp xếp một người như Giang Hải đến, tiêu diệt nhà họ Doãn độc tài ngang ngược.
Những người này đã từng bị nhà họ Doãn áp bức, ức hiếp và sỉ nhục.
Sự thê thảm của nhà họ Doãn khiến bọn họ rất phấn kích, cảm thấy như xé toang màn đêm nhìn thấy ánh sáng.
Còn Doãn Thư có phải là cổ võ giả hay không, lúc này đã không còn ý nghĩ gì nữa, không một ai quan tâm.
Dù có đúng đi chăng nữa, thì bây giờ cô ta cũng chỉ là một cái xác không hồn.
Cho dù cô ta là học trò của Nhật Đại Lão, vậy thì đã làm sao.
Nhật Đại Lão mất tích đã mấy năm, không ai biết ông ta còn sống hay đã chết.
Hơn nữa, dù Nhật Đại Lão có xuất hiện đánh nhau với Giang Hải, cũng đâu có liên quan gì đến bọn họ.
Người của nhà họ Doãn đã chuyển nhượng toàn bộ tài sản của nhà họ Doãn cho một người trẻ tuổi có mái tóc màu xanh với cái giá rất rẻ.
Kim Thâu đã trở thành lão đại của thế lực ngầm ở Danh Quận chỉ trong một đêm.
Kim Thâu có năng lực mạnh đến đâu không quan trọng.
Quan trọng là cậu ta đến từ thành phố Giang Tư, quản lý thế lực ngầm là theo ý của người đó.
Những người còn lại của nhà họ Doãn, tổ chức một cuộc họ gia đình, nhất trí mai danh ẩn tích và không bao giờ nhắc đến hai chữ trả thù trong suốt phần đời còn lại.
Ngày hôm sau, thi thể của Phàn Cương được người khác đưa đi.
Người đó là ai, Giang Hải không quan tâm và cũng không muốn hỏi.
Là người của Phàn Cương, sau khi nghe tin Phàn Cương đã chết, phản ứng đầu tiên của họ là giận dữ.
Tuy nhiên, khi bọn họ mang thi thể của Phàn Cương trở về lại không một âm thanh.
Phàn Cương bị giết bởi một cú đánh, anh ta còn chưa kịp làm gì, ngay cả khi chết trên khuôn mặt vẫn còn là biểu cảm ngỡ ngàng.
Điều đó cho thấy năng lực của người giết Phàn Cương vượt quá sức tưởng tượng của bọn họ.
Thâm chí, chết thế nào, ngay cả anh ta cũng không biết.
Năng lực siêu phàm của người này khiến người ta vô cùng sợ hãi.
Không ai lại dại mà đấu với loại người này.
Ngày hôm sau, mặt trời vẫn mọc như thường lệ, và bầu trời của Danh Quận đã thay đổi.
Hầu hết các thế lực ngầm ở Danh Quận được kiểm soát bởi Kim Thâu.
Ở những nơi không được kiểm soát, một nhóm lão đại kinh hoàng khiếp sợ và tỏ ý muốn đầu hàng.
Nhà họ Doãn đã bị tiêu diệt, bọn họ ai còn dám phản kháng.
Đối diện với mặt trời mọc, một chiếc xe bay như tên bắt trên đường cao tốc.
Giang Hải, người đã gây ra cơn ‘sóng thần’ ở Danh Quận, đang nằm ngủ ở ghế sau.
Trong xe rất yên tĩnh, không một ai dám làm ồn ảnh hưởng đến việc nghỉ ngơi