Cô thư ký của Cố Hạo Dân nghe vậy thì ngẩn người, nhất thời không biết phải làm sao nên lên tiếng: “Nhưng, Cố tiểu thư…đã bị đuổi rồi cơ mà…”
Giọng nói nhẹ nhàng có chút nũng nịu, bình thường có thể làm Cố Hạo Dân xiêu lòng, nhưng hiện tại ông ta chỉ muốn tát cho cô thư ký ngực to kia một bạt tai, quá ngu xuẩn.
Ngày thường cô ta lăn lộn trên giường cũng rất hợp ý ông, hiện tại cô thư ký này ngậm miệng, mím môi ấm ức làm người nhìn đáng thương
Ngay lúc này, Cố Hạo Dân lại nghe nhân viên báo Giang Hải đang hành hung người. Ông ta không giận mà còn thấy vui, Giang Hải ở đây, thì Cố Uyển Như cũng ở đây.
"Ông Kim, tôi sẽ gọi Cố Uyển Như tới gặp anh."
Kim Hyun đứng bật dậy: "Không, phải để tôi ra mắt Cố tiểu thư mới đúng."
Sao Kim Hyun lại khách sáo như vậy?
Lại còn là bản thân chủ động ra mắt?
Có gì mà ông chứ biết sao?
Suy bụng ta ra bụng người, ông ta cho rằng có thể Cố Uyển Như đã trèo lên giường của Kim Hyun thì ông ấy mới nâng đỡ Cố Uyển Như như vậy.
Dự án còn bước ký kết cuối cùng, chỉ vì cuộc điện thoại kia mà Kim Hyun lại trở mặt. Không phải Cố Uyển Như làm thì là ai?
Cố Hạo Dân thầm mắng chửi Cố Uyển Như, nhìn cứ như thanh cao lắm, hóa ra toàn là mưu mô xảo trá, không biết đã bị bao nhiêu người đàn ông cưỡi qua.
Mọi người cùng tới nơi xảy ra sự việc, khi thấy đám đông túm tụm nhau ồn ào, còn có Cố Uyển Nhu đang đứng cùng Giang Hải.
Bảo vệ nhân viên nằm la liệt trên nền đất, có vẻ như xung đột không hề nhẹ. Giang Hải lại bản thân đã quá nhân từ. Những người này đã làm bao việc xấu chứ? Anh có giết bọn họ cũng đáng tội. Khi anh định kéo Cố Uyển Như đi, mọi người né tránh anh, nhìn anh như một hung thần.
Cố Hạo Dân thấy vậy thì đen mặt, cảm thấy tên tài xế này quá ngang ngược. Nhưng ông ta nén giận, vì hiện tại ông cần Cố Uyển Như.
Ngoài mặt tươi cười như không có gì, trong lòng ông ta đã hận chết hai người này, thầm nghĩ chờ xong việc sẽ cho hai người này nếm mùi lễ độ.
“Cố Uyển Như, cháu đi đâu thế?”
Cố Hạo Dân tỏ ra là người thân quan tâm, cứ như yêu thương cháu gái này lắm không bằng. Nghĩ kén được con rể “tốt” cho Cố Uyển Như, kén thế nào lại ra con chó cắn càn.
Nhưng chưa ai kịp phản ứng, ông Kim Hyun đã vội vàng bước tới, ông ta là kẻ khôn ngoan, nhìn ra Giang Hải không thích để lộ thân phận thật, cũng là người có khí chất khá giống như người kia.
“Chào Cố tiểu thư.”
Giọng nói trịnh trọng, có chút cung kính. Ông nhớ những gì sếp đã dặn dò, dù có làm gì cũng phải tỏ thái độ như được hưởng thụ.
Kim Hyun dám khẳng định, thân phận của người tên Giang Hải này nhất định không tầm thường.
"Đợi chút."
Cố Hạo Dân ngăn lại: "Uyển Như, cháu vẫn chưa đi được."
Nhìn thấy Cố Hạo Dân ngăn cản, Cố Uyển Như vội giải thích: “Là do Lưu Tuấn gây chuyện, Giang hải anh ấy bảo vệ cháu nên mới…”
Cố Hạo Dân không hề để tâm những tên tép riu kia, cái ông quan tâm là dự án kia phải thành công, mà Cố Uyên Như phải xử lý cho xong việc này.
Ông ta tỏ ra bản thân là bề trên đang ra lệnh cho cấp dưới: “Dự án này luôn dó cháu xử lý, chuyện ký hợp đồng nên cũng là chuyện cháu cần làm.”
Cố Hạo Dân đã cố ý nhún nhường nhưng bản thân cũng không thể bỏ đi cái giọng điệu sai khiến kia. Trước mắt, trước lừa gạt ký hợp đồng xong đã, sau đó xử lý chúng nó một lúc cũng không muộn.
Cố Uyển Như lịch sự nói với Kim Hyun: "Ông Kim, tôi rất muốn hợp tác vui vẻ, nhưng..."
Cố Hạo Dân vô cùng vui mừng, nhanh chóng nói: "Ở đây khá lộn xộn, mọi người có thể lên trên phòng được không?"
Kim Hyun nghi hoặc nói: "Chuyện này?"
Cố Hạo Dân căng thẳng, thầm nghĩ hỏng rồi. Cảm thấy hối hận khi bản thân hành động nôn nóng, sao lại đuổi Cố Uyên Như sớm như vậy.
Cố Uyển Như cười khổ: "Tôi đã không phải là người của tập đoàn Cố thị nữa, tôi vừa bị đuổi việc."
"Thật sự xin lỗi, ông Kim, tôi không thể đại diện cho tập đoàn Cố thị ký hợp đồng với ông được."
Kim Hyun biến sắc, bực tức nói: "Cố thị lại đuổi một người xuất sắc như Cố tiểu thư đây sao? Tôi nghĩ phía bên tôi cần xem xét lại một lần nữa."
Cố Hạo Dân như ăn phải ruồi bọ, tức mà không nói được thành lời. Chỉ vì Cố Uyển Như mà từ bỏ hợp tác?
Chuyện vớ vẩn này ai tin chứ?
Cố Hạo Dân khẳng định, Cố Uyển Nhưvà Kim Hyun chắc chắn có quan hệ bất chính.
"Đuổi việc? Sao lại có chuyện này?"
Cố Hạo Dân lập tức giả vờ tức giận: "Ai đuổi việc cháu, ai to gan vậy."
"Uyển Như , cháu vẫn là tổng giám đốc nghiệp vụ của công ty, cậu chưa nói gì thì làm sao có thể có chuyện đuổi việc?"
Quyết định đuổi việc có dấu mộc đỏ chói trên mặt đất kia còn ướt mực, mà ông ta lại nói trắng thành đen. Cố Hạo Dân nở nụ cười thân thiết nhất, hòa ái nhất.
"Uyển Như,